Đi ra khỏi con ngõ nhỏ, Xuân Đức nhìn lên trời cao thở dài.
“Ài! Hôm nay xem ra không phải ngày tốt lành gì rồi, vừa ra ngoài liền đã gặp phải chuyện không may thế này. Đúng thật là chẳng biết nói gì hơn.”
Nói xong lời này Xuân Đức không khỏi lắc lắc đầu, tiếp đó hắn đi về một phương hướng, nơi kia có phố xá sầm uất, đang có dòng người qua lại vô cùng đông đúc. Xuân Đức lúc này định đi ăn cái gì đó cho ấm bụng.