Thực ra Xuân Đức cũng có chút tò mò về cuộc sống của một vị tộc trưởng đại tộc giống như Bạch Gia. Và rồi hôm nay hắn chính thức biết được cái gì làm càng lớn thì càng đau đầu. Nằm ở trên ghế, Xuân Đức nhìn Xuy Tuyết làm việc liên tục, từ trưa cho tới chiều, từ chiều cho tới tối. Công văn ở trên bàn cứ vơi lại đầy.
Những lúc Xuân Đức tưởng rằng Xuy Tuyết sắp xong việc thì lại có người mang tới cho nàng một đống công văn giấy tờ gì đó. Đôi khi lại có người gọi tới xin chỉ thị. Bình thường Xuy Tuyết cũng rất không tệ, nhưng có lẽ lúc làm việc căng thẳng nên cô nàng kia thường xuyên gắt gỏng, có nhiều lúc Xuân Đức nghe nàng quát mà thương cho người kia.
Sau một buổi quan sát thì Xuân Đức nhận ra một điều, người làm việc càng lớn thì trách nhiệm lại càng lớn, bên ngoài phong quang vô hạn nhưng mà để có được chút hư danh đó người ta phải đánh đổi bằng rất nhiều thứ. Có điều lúc công việc tồn đọng quá nhiều Xuy Tuyết phải mở ra không gian gia tốc để xử lý công việc.