Xuân Đức khóe miệng lộ ra nụ cười như có như không. Trong lòng hắn thì thầm nghĩ “Xem ra đây là do mấy tên kia rảnh rỗi không có chuyện gì làm muốn bày trò đây mà. Thật mệt mỏi với đám lớn đầu rảnh việc các ngươi quá.”
Âm thầm truyền âm cho Tinh Vân, Xuân Đức nói:
“Khoan dung cho bọn hắn ba lần, nếu bọn hắn chưa biết đủ thì cứ đánh cho bọn hắn tàn phế đi. Đám kia đang muốn khảo nghiệm lão đó mà.”