Trong quá trình theo dõi con mồi Xuân Đức cố gắng thu liễm hết mức, hắn tự biến mình thành một phần của thiên nhiên dung hòa với nó thành nhất thể.
Thời gian chậm chạp trôi qua, Xuân Đức kiên nhẫn chờ đợi tới khi màn đêm buông xuống và rồi thời khắc đó cũng đã tới. Màn đêm buông xuống mọi thứ đều chìm trong bóng tối, Xuân Đức vốn đang ẩn nấp lúc này liền hóa thành một con thú săn mồi khát máu.
Xuân Đức không có trực tiếp nhìn con mồi của mình mà thông qua đại địa cảm ứng để biết được bọn nó đang lẩn trốn ở nơi này, lại đang làm gì. Tu sĩ cấp cao cảm giác với nguy hiểm vô cùng nhạy bén, lúc Xuân Đức cảm ứng chỉ là cảm ứng những vật xung quanh của đám người kia sau đó suy đoán ra phương vị cùng hành động của bọn hắn.