Vốn đang cười rất gian ác nhưng lúc này Xuân Đức đột nhiên từ từ thu liễm nụ cười, trên mặt hắn lúc này xuất hiện một âm hiểm giả dối hàm xúc, ánh mắt hắn chuyển dời lên người mấy kẻ đi cùng với Dương Khai.
Ánh mắt hắn vừa nhìn qua liền để cho Liên Nguyệt sợ tới mức t·ê l·iệt quỳ trên mặt đất, tiểu tiện không tự chủ, sau đó nàng ta trực tiếp ngất đi không còn biết gì nữa.
Từ trên người Liên Nguyệt rời đi ánh mắt Xuân Đức nhìn về phía Lưu Quang cùng một tên thất chuyển Tử Thiên Cảnh đại năng lạnh lẽo cười, Xuân Đức gương mặt đầy máu hắn nhếch mép lộ ra răng nanh sắc lạnh, cảm giác hắn mang lại cho mọi người chính là một loại thị huyết, tàn nhẫn mà lại giả dối hàm xúc.