Sau khi quay trở về bàn Xuân Đức nhìn thấy ở trên ghế còn lưu lại bức họa của Thu Hương thì có chút kinh ngạc, có điều hắn rất nhanh liền nghĩ đến nguyên nhân.
“Hẳn là tên kia bị ta công kích tinh thần nên đánh rơi đây mà.”
Vừa nói Xuân Đức vừa nhặt lên bức tranh sau đó đi ra ngoài cửa nhìn xuống dòng sông phía bên dưới, hắn muốn tìm cái tên ẻo lả kia trả lại bức tranh, dù sao tên kia cũng đã trả tiền hắn cũng đã bán cho hắn bây giờ cầm đồ của người ta Xuân Đức có chút ngại.