Xuân Đức sau khi hóa thành cát bụi đầy trời tiêu tán đi mất, khoảng một ngày sau cũng tại vị trí hắn nằm lúc trước không xa một cái cây bắt đầu cử động, sau một khắc thì bụi hoa kia đột nhiên biến thành một đại mỹ nhân.
Người con gái kia thân thể yêu kiều, gương mặt tinh xảo, một đầu tóc dài đen nhánh được thắt buộc gọn gàng, nàng một thân bạch y như tuyết. Gió nhẹ thổi qua bạch y tung bay càng làm tôn thêm nét đẹp của nàng ta.
Có điều người thì đẹp nhưng vừa mở miệng liền biết ngay con người ra làm sao.