Cảm nhận được sát ý hôi hổi của Tà Quân, Xuân Đức trong lòng cười lạnh “Cứ phóng ngựa tới đây con súc sinh, hành ta nãy giờ rồi. Đáng tiếc nếu chờ thêm một lúc nữa thì tốt rồi.”
Ánh mắt Xuân Đức liếc nhìn những vết nứt bên trên bầu trời thì trong lòng có điều hiểu ra, hắn đoán chừng là có người đang từ bên ngoài công kích cái thế giới song song này.
Trong đầu đủ loại suy nghĩ hiện lên rồi biến mất, Xuân Đức nhanh chóng dựa vào suy luận của mình mà tìm ra một vài vấn đề mấu chốt. Người tới đủ mạnh để uy h·iếp kẻ này, thế giới này cũng không phải rất bền vững tuy có thể ngăn cản thiên địa ý chi nhưng phòng ngự thì phải thử mới biết được.