Trong lòng Xuân Đức lúc này không khỏi cảm khái ngàn vạn, ở Bắc Thiên Vực nghèo nàn rách nát nền kinh tế đi sau các Thiên Vực khác không biết bao nhiêu vạn năm, có thật nhiều thứ hắn không có tiếp xúc đến. Hắn quyết định xong lần này hắn sẽ đi qua mấy Thiên Vực khác một chuyến để mở mang thêm kiến thức. Chứ hắn cảm thấy hắn lạc hậu so với xã hội nhiều quá rồi.
Trường Nhạc công tử nhìn thấy bộ dạng của hắn lúc này thì xem thường nói:
“Thực sự là kiến thức hạn hẹp, đến cả hỗn nguyên thạch cùng tinh thức thạch cũng không biết.”