Ngày tháng qua nhanh, tất cả mọi sự bên ngoài nhìn giống như vẫn bình thường không có gì thay đổi nhưng trên thực tế mạch nước ngầm đã bắt đầu chảy mãnh liệt. Có nhiều kẻ động tham niệm đối với bảo tàng bên trong Vân Châu cùng với những thế lực khác liên hợp tiến hành đột phá từ bên ngoài.
Nếu như là trước kia có đám chúa tể cảnh ngăn cản thì sẽ không xảy ra việc như vậy. Nhưng lúc này được đám kia ngầm đồng ý nên những thế lực kia có thể âm thầm làm như vậy. Có điều bọn hắn chỉ dám âm thầm làm mà không thể công khai làm, bởi vì bảo tàng kia là của chung ai cũng có phần nếu như biết được có kẻ muốn độc chiếm thì kẻ kia còn chưa lấy được bảo tàng liền xong đời.
Có điều muốn tiến vào bên trong “thế giới linh hồn” của một vị Chúa Tể Cảnh đại năng mà không được sự cho phép của Địa Linh đâu có dễ dàng như vậy, so với việc từ “cao thiên” đi xuống “trung thiên” còn muốn khó khăn.