Đang ngồi ở phía trước, mặc dù mắt luôn nhìn thẳng nhưng hai người Dạ Mị cùng Độc Lang đều là vểnh tai lên nghe cuộc nói chuyện của lão Hắc. Nghe được cuộc trò chuyện của mấy người thì Dạ Mị thầm nghĩ “Người ta thế lực không rõ là bát tinh hay cửu tinh, miêu tả những nơi kia không biết có phải hay không nơi nuôi thả vật cảnh.”
Ngay lúc Dạ Mị đang suy nghĩ mông lung thì Độc Lang bên kia dùng linh hồn truyền niệm.
“Xem ra vị thánh tổ này rất ôn hòa cũng không có giống như trong tưởng tượng chúng ta hung tàn như vậy.”