Trong khi Bóng Ảnh đang cười thì thân thể hắn trở nên vặn vẹo, bắt đầu từ hai chân dần dần lan ra cả người, từng bộ phận trên cơ thể hắn toát ra khói đen. Bóng Ảnh há miệng từ bên trong miệng hắn khói đen cuồn cuộn mà ra thoáng cái tạo thành một làn sương mù màu đen đem nơi này bao phủ toàn bộ, từ bên trong sương mù kia thanh âm của Bóng Ảnh truyền ra.
“Khặc khặc. Vốn tưởng chỉ có năm người ta còn đang lo không biết làm sao để đi ra ngoài đây, có các ngươi ở đây nhiều ngươi thế này quả thực rất tốt.”
Thanh âm vừa dứt thì Bóng Ảnh phân ra mấy trăm đoàn khói đen lớn nhỏ lao tới người đang ngồi ở nơi đây. Ở trong nơi này có bố trí đại trận áp chế tất cả tu sĩ, khiến bọn hắn không cách nào vận chuyển ma nguyên nhưng Bóng Ảnh thì khác, hắn là một dạng sống đặc biệt, hầu như trong thiên địa không mấy thứ có thể áp chế được hắn.