Còn về phần Nhiếp Chính Vương – Chu Đình An, hắn cũng chẳng phải kẻ tầm thường.
Ba tuổi đã biết chữ, bốn tuổi mất mẹ, năm tuổi bị Thái hậu ngược đãi suýt bỏ mạng, sáu tuổi bị Tiên hoàng đẩy xuống hồ, suýt c.h.ế.t đuối. Bảy tuổi, bị ép rời kinh sang Tây Lương làm con tin, chịu đủ tủi nhục.
Mãi đến mười lăm tuổi, hắn mới hồi kinh, lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t Tiên hoàng, đẩy Ấu đế lên ngôi, bản thân thì vững vàng ngồi trên ngôi vị Nhiếp Chính Vương hơn mười năm trời.
Nàng đối với những gì hắn từng chịu đựng, cảm thấy hết sức thương hại, nhưng với những gì hắn làm, nàng lại hoàn toàn không thể lý giải.
Đã có bản lĩnh lật đổ triều đình, vì sao lại cam tâm làm một phụ chính đại thần nhỏ bé.
Nàng không hiểu.
Bởi thế, cứ dăm bữa nửa tháng, nàng lại mò tới Vương phủ, cùng hắn bàn bạc đại kế đăng cơ xưng đế.
Mỗi lần nàng hào hứng bày ra đủ mọi kế hoạch, Chu Đình An lại chỉ nằm nghiêng trên tháp, chống đầu lười biếng nhìn nàng, bộ dạng như thể một kẻ tàn phế chẳng còn thiết tha gì với đời.
Đến khi nàng dõng dạc phân tích mọi mặt lợi hại, hắn bèn phất tay sai người mang đến một đĩa bánh quế hoa.
Bánh quế hoa vào miệng, hắn nhàn nhạt cất giọng.
“Tiễn khách.”.
Ba lần như một, hứng thú của nàng đối với hắn liền triệt để tiêu tán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Một kẻ nhu nhược, trong đầu chỉ nghĩ đến bánh quế hoa, nàng còn tốn thời gian với hắn làm gì.
Nàng chẳng buồn để tâm, nhưng vị trưởng tỷ chuyên dùng thủ đoạn ong bướm của nàng lại để tâm đến hắn.
Giang Dư Hòa, vốn nổi tiếng với những mưu mẹo ái tình, lại là người cực kỳ quyết đoán, chỉ cần nàng ta để mắt tới ai, kẻ đó sẽ có đúng ba cơ hội.
Lần đầu tiên, nửa đẩy nửa kéo, câu dẫn mập mờ.
Lần thứ hai, dịu dàng khuyên nhủ, rót vào tai lời mật ngọt.
Lần thứ ba, bá vương ngạnh thượng cung, trực tiếp ra tay.
Theo thông lệ, phàm là nam nhân, chỉ cần đến lần đầu tiên đã tự nguyện mắc câu. Những kẻ có thể để nàng ta dùng đến lần thứ hai gần như chẳng có, chứ đừng nói đến lần thứ ba.
Nhưng đáng tiếc thay, Chu Đình An lại là ngoại lệ.
Lần thứ nhất, Giang Dư Hòa “tình cờ” vấp ngã vào lòng hắn, vòng n.g.ự.c tròn trịa đong đưa trước mắt, khiến người ta không nhìn cũng khó.
Kết quả thế nào.
Chu Đình An chẳng chút động tâm, một cước đá bay nàng ta, rút đao kề sát trước gò bồng đảo, lạnh giọng mắng.