Cô quay sang nhìn anh, vẻ mặt vừa sợ hãi vừa cầu xin.
- Em sao vậy? Ai gọi mà trông em sợ thế?
Tùng đặt tờ báo xuống, giả vờ quan tâm, nhưng trong lòng đã sớm chuẩn bị. Anh biết tỏng đây lại là một màn kịch khác.
- Là... là bạn em... Vân...
Linh bắt đầu khóc nức nở, giọng đứt quãng.
- Cô ấy gặp chuyện rồi anh ạ! Nợ nần... chủ nợ đòi ráo riết quá... Họ dọa... dọa c.h.é.m cô ấy! Cần... cần gấp vài tỷ để trả nợ. Nếu không... không biết sẽ ra sao nữa! Anh ơi... anh giúp em được không? Em không thể để bạn em gặp nguy hiểm được!
Cô lao đến ôm lấy Tùng, vùi mặt vào n.g.ự.c anh, vai run lên bần bật. Tùng vòng tay ôm lấy cô, cảm nhận sự giả tạo trong từng cái run rẩy đó. "Diễn đạt thật đấy," anh nghĩ thầm, lòng dâng lên một nỗi ghê tởm và chua xót. Anh đã từng yêu vòng tay này đến thế nào, đã từng tin vào từng giọt nước mắt này đến thế nào.
- Vài tỷ cơ à? Số tiền lớn thế sao?
Tùng nói, giọng vẫn dịu dàng nhưng ánh mắt đã sắc như dao, chỉ là Linh không nhìn thấy.
- Bạn em tên đầy đủ là gì? Ai là chủ nợ? Họ dọa nạt thế nào? Sao không báo công an? Nếu là xã hội đen, càng phải nhờ pháp luật bảo vệ chứ!
Anh cố tình hỏi dồn dập, chi tiết.
- À... thì... tên cô ấy là Vân... nợ từ... từ kinh doanh thua lỗ thôi. Chủ nợ... thì... thì nhiều lắm. Rất đáng sợ. Không... không báo công an được đâu anh. Bọn họ... xã hội đen cả. Rất nguy hiểm. Chỉ cần tiền thôi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Linh lắp bắp trả lời, cố gắng lấp đầy những lỗ hổng trong câu chuyện do Vân dựng sẵn.
- Xã hội đen sao? Nguy hiểm thật.
Tùng trầm ngâm nói, như đang suy nghĩ nghiêm túc.
- Hay là anh cho luật sư của anh liên hệ giúp? Anh có luật sư giỏi chuyên xử lý mấy vụ phức tạp thế này. Hoặc anh đích thân đi gặp họ xem sao? Dù sao cũng là bạn của vợ anh, anh không thể đứng nhìn. Hoặc báo cảnh sát kinh tế đi em, anh có quen vài người. Họ sẽ xử lý gọn gàng.
Tùng đưa ra những phương án mà anh biết chắc Linh sẽ không bao giờ chấp nhận. Anh muốn xem cô ta sẽ phản ứng thế nào khi bị dồn vào chân tường.
Linh nghe vậy thì hoảng sợ thực sự.
- Không! Không được! Tuyệt đối không!
Cô vội vàng xua tay, mặt tái đi.
- Chuyện này... phức tạp lắm. Anh không hiểu đâu. Bọn họ không nói chuyện pháp luật hay luật sư gì đâu. Chỉ có cách đưa tiền mặt thôi anh. Nhanh gọn lẹ. Anh không quen bọn họ đâu... gặp nguy hiểm đấy!
Carrot Và Tịch Dương
Cô lại cố gắng tỏ vẻ lo lắng cho anh, nhưng trong mắt Tùng, đó chỉ là sự lo sợ bị lộ tẩy.
- Chỉ tiền mặt thôi sao? Hơi rủi ro nhỉ. Vài tỷ không phải số nhỏ. Nhưng nếu gấp vậy... Em đưa anh thông tin chi tiết đi, anh sẽ xem anh có thể sắp xếp được bao nhiêu và bằng cách nào.
Tùng nói, giọng có vẻ 'xuống nước' nhưng vẫn giữ nguyên thái độ thận trọng.
Sau cuộc nói chuyện, Tùng lặng lẽ kiểm tra lại những chi tiết Linh vừa bịa ra. Tên chủ nợ? Địa chỉ? Số điện thoại? Tất cả đều không khớp với thông tin anh đã thu thập được về các chủ nợ thực sự của Vân. "Đúng như dự đoán," anh nghĩ thầm, đóng màn hình máy tính lại với một tiếng "cạch" gọn ghẽ. "Mọi thứ đều là kịch bản."