Hôn Nhân Tra Nữ

Chương 21



Linh biết, mọi đường lui đã bị cắt đứt. Vòng vây đã hoàn toàn siết chặt. Và đây... chính là lúc cô ta phải đối mặt với cái giá cho vở kịch lừa dối của mình.

Cô ta ngã quỵ xuống sàn nhà, hoàn toàn suy sụp.

10

Sảnh tiệc sang trọng tại câu lạc bộ tư nhân mà Tùng thường lui tới rộn rã tiếng nói cười. Ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu trên ly rượu vang và những bộ trang phục đắt tiền. Đây là buổi họp mặt thân mật mà Tùng tổ chức, mời những người thân thiết nhất: gia đình, bạn bè thân hữu lâu năm, và một vài đối tác kinh doanh quan trọng.

Linh vẫn giữ nguyên vẻ ngoài hoàn hảo. Mái tóc búi cao quý phái, chiếc váy dạ hội màu xanh ngọc tôn lên dáng vóc yêu kiều. Cô khéo léo di chuyển giữa đám đông, nở nụ cười duyên dáng, nói những lời xã giao chuẩn mực.

- Chào chị Linh, trông chị thật rạng rỡ hôm nay!

Carrot Và Tịch Dương

- Cảm ơn anh. Anh cũng vậy ạ.

Cô ta duyên dáng đáp lại, tay nhẹ nhàng chạm vào cánh tay Tùng đang đứng cạnh. Anh khẽ gật đầu chào khách, trên môi là nụ cười xã giao, nhưng ánh mắt... hoàn toàn không có chút hơi ấm nào khi nhìn Linh.

"Diễn đi, vợ yêu," Tùng thầm nghĩ. "Đây là màn cuối cùng của em rồi."

Đúng lúc mọi người đang trò chuyện vui vẻ, Tùng bước tới bục phát biểu nhỏ giữa sảnh. Tiếng nhạc nhỏ dần. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía anh.

- Kính thưa quý vị, cảm ơn mọi người đã đến dự buổi họp mặt hôm nay. Tôi... có một việc muốn thông báo.

Giọng Tùng trầm và rõ ràng. Khuôn mặt anh bình tĩnh đến lạ thường, không giống một người sắp thông báo tin vui hay tin buồn.

- Tôi và Linh... vợ tôi... sẽ chính thức ly hôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Một tiếng xì xào nhỏ nổi lên trong đám đông. Mẹ Tùng ngồi bàn đầu sững sờ, bà vừa mới nghe tin con trai làm thủ tục ly hôn, nhưng không ngờ anh lại công khai thế này, và ngay lúc này. Linh đứng cạnh Tùng, nụ cười trên môi cứng lại. Cô không ngờ anh lại đột ngột thông báo.

- Tôi biết thông tin này có thể gây bất ngờ. Nhưng đây là sự thật. Và sự thật về cuộc hôn nhân này... còn bất ngờ hơn nhiều.

Tùng dừng lại, ánh mắt sắc bén quét qua khuôn mặt đang dần tái đi của Linh.

- Cuộc hôn nhân của tôi... thực chất chỉ là một màn kịch. Do chính người phụ nữ này... cô Linh... dày công dàn dựng.

Cả khán phòng như nín thở. Linh trừng mắt nhìn Tùng, vẻ mặt không còn chút dịu dàng nào, chỉ còn sự giận dữ và hoảng loạn.

- Anh nói bậy gì thế?!

Cô ta thì thầm, giọng run run.

- Bậy bạ sao? Vậy đây là gì?

Tùng quay sang người trợ lý đứng gần đó. Người trợ lý gật đầu, bật một màn hình chiếu lớn phía sau Tùng. Hình ảnh sao kê ngân hàng hiện lên, những khoản tiền lớn được chuyển đi với chú thích tên người nhận là "Vân Nguyễn".

Tiếp theo là một đoạn ghi âm.

"...Anh ta ngốc lắm, yêu em đến chết. Gì mà chẳng cho? Em đang lên kế hoạch hết rồi... Anh ta làm lụng vất vả thế, không phải để mình hưởng thụ sao?"

Giọng Linh vang lên rõ mồn một trong không gian tĩnh lặng. Cô ta chính là người nói những lời đó.

Khuôn mặt Linh trắng bệch như tờ giấy. Toàn thân cô ta run lên bần bật.

Tùng tiếp tục, giọng điềm tĩnh nhưng mỗi câu nói đều như nhát búa giáng xuống.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com