Hôn Nhân Tra Nữ

Chương 12



Tùng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào cô.

- Anh biết anh không phải là mẫu người hoàn hảo. Anh bận rộn, khô khan... Có lẽ anh đã không mang lại hạnh phúc mà em mong muốn. Nếu như vậy... thì việc níu kéo chỉ làm cả hai thêm đau khổ.

Anh diễn một cách chân thật đến mức chính Linh cũng thoáng nghĩ liệu có phải anh thật sự đã từ bỏ. "Anh ta cuối cùng cũng nhận ra rồi sao?" cô thầm nghĩ, lòng dâng lên sự đắc thắng.

- Em... em xin lỗi.

Linh nói, giọng vẫn cố giữ vẻ buồn bã, nhưng khóe môi đã hơi cong lên.

Carrot Và Tịch Dương

- Em biết anh tốt với em. Nhưng... chúng ta không hợp. Em cần một cuộc sống khác.

- Anh hiểu.

Tùng gật đầu chậm rãi.

- Chuyện tiền bạc... như đã hứa. Anh sẽ chuẩn bị một khoản cho em để em ổn định cuộc sống sau ly hôn. Coi như là... trách nhiệm của anh đi. Anh không muốn em gặp khó khăn.

Anh nói, vẻ hào phóng và đau khổ đan xen.

- Thật sao anh?

Mắt Linh sáng lên. "Hắn ta ngốc thật!"

- Ừ. Nhưng số tiền lớn như vậy, cần làm thủ tục minh bạch. Anh sẽ chuyển vào một tài khoản riêng đứng tên em, nhưng cần có sự xác nhận của luật sư khi rút ra, để đảm bảo an toàn cho cả hai. Và sẽ ghi rõ đây là 'chi phí hỗ trợ sau ly hôn'. Em đồng ý chứ?

Tùng đề nghị. Đây là cách anh kiểm soát dòng tiền và biến nó thành bằng chứng không thể chối cãi sau này.

Linh thoáng chần chừ. Có kiểm soát? Không phải tiền mặt trực tiếp như cô muốn? Nhưng dù sao có còn hơn không. Quan trọng là khoản tiền lớn đó sẽ sớm đến tay cô.

- Vâng... vâng ạ. Em đồng ý. Anh chu đáo quá.

Cô cố gắng nặn ra một nụ cười cảm kích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

- Em cứ chuẩn bị đi. Anh sẽ làm việc với luật sư ngay. Chúng ta... sẽ giải quyết mọi chuyện một cách êm đẹp nhất có thể.

Tùng đứng dậy, quay lưng lại với cô, nhìn ra ngoài cửa sổ. Vai anh hơi rũ xuống, tạo dáng vẻ một người đàn ông đang cố gắng che giấu nỗi đau.

Linh nhìn tấm lưng đó, một nụ cười đắc thắng rạng rỡ nở trên môi. "Thành công rồi!" cô nghĩ thầm. "Hắn ta cuối cùng cũng chịu nhả ra! Ngốc thật!"

Cô không hề biết, tấm lưng đó đang căng cứng, và ánh mắt Tùng nhìn ra ngoài cửa sổ không có chút bi thương nào, chỉ có sự lạnh lẽo và quyết tâm.

Ngay khi Tùng rời đi, Linh lập tức lấy điện thoại, gọi cho Vân.

- Chị ơi! Thành công rồi!

Cô nói, giọng run lên vì phấn khích.

- Thật sao?! Em nói thật sao Linh?! Anh ta đồng ý rồi?!

Giọng Vân bên kia đầu dây đầy vẻ bất ngờ và vui mừng tột độ.

- Vâng! Anh ta đồng ý ly hôn và sẽ chuyển cho em một khoản tiền lớn! Dưới danh nghĩa 'hỗ trợ sau ly hôn' gì đó. Dù hơi lằng nhằng thủ tục, nhưng tiền sẽ về sớm thôi!

- Ôi Chúa ơi! Cuối cùng cũng xong! Linh ơi, em đúng là cứu tinh của chị! Chúc mừng em! Chúc mừng chúng ta!

Vân hét lên sung sướng.

- Thế thì còn chờ gì nữa! Khi tiền về, mình 'cao chạy xa bay' luôn! Đừng ở lại cái thành phố c.h.ế.t tiệt này nữa. Đi đến một nơi thật xa, không ai biết mình là ai! Thoải mái tiêu tiền!

Vân hào hứng bàn kế hoạch.

- Vâng! Em cũng nghĩ vậy! Cứ có tiền đã. Rồi mình biến mất. Anh ta làm sao tìm được! Hahahaha!

Linh cười lớn, tiếng cười đầy sảng khoái và độc địa.

Cùng lúc đó, ở một nơi khác trong thành phố, Tùng đang ngồi trong văn phòng luật sư Trần.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com