“Đúng vậy, không phải nàng luôn hy vọng ta có lãnh thổ của riêng mình ư, giờ ta đã làm được, đại vương còn phong ta làm Thân vương, nàng nên vui mừng mới đúng”.
“Ưm, nô tỳ chúc mừng ngài, vậy sau này ngài có quay lại đây không? Ngài sẽ không quên nô tỳ chứ?” Lãnh Thiên Minh cười, nói: “Đồ ngốc, ta sao bỏ lại nàng ở đây chứ, đương nhiên sẽ đưa nàng đi cùng”.
Tiểu Lan vui mừng nhảy cẫng lên.
“Thật…thật ư? Nô tỳ cũng được đi cùng? Nô tỳ vốn phải ở trong cung cả đời”.
“Đương nhiên là thật, ta đã được đại vương cho phép, có thể tùy ý chọn người đi cùng, sao thế? Nàng không muốn đi cùng ta ư?” “Không, không, không…nô tỳ, nô tỳ nguyện ý đi cùng ngài, dù là nơi nào đi nữa, thật sự tốt quá rồi”.
Tiểu Lan mỉm cười.
“Mặc dù đại vương cho ta chọn người, nhưng trừ nàng, ta thật sự không muốn đem theo ai nữa, trong 2 ngày nữa nàng tự chọn nhé, có tỷ muội nào muốn đi cùng đều được”.