Sự dịu dàng và ngoan ngoãn hiện tại của Trần Hàm Vân đã thành công khiến Yến Vân Sơn quên mất lo lắng lúc trước rằng cô ta có thể phát điên.
Hắn tiến lên hai bước định nắm tay Trầm Ngư, tiếp tục giải thích.
Nhưng Trầm Ngư cau mày, vẻ mặt đầy khó chịu, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo khi bắt đầu đánh giá thân dưới của Yến Vân Sơn.
Dù cơ thể cô đang sử dụng ở thế giới này yếu hơn bình thường, nhưng Trầm Ngư cảm thấy nếu bất ngờ ra tay, cô vẫn có thể khiến Yến Vân Sơn bị thương nặng một cách dễ dàng.
Tuy nhiên, ngay trước khi Yến Vân Sơn kịp chạm vào vai cô, Lâm Ngư, người nãy giờ đứng yên trong phòng như vô hình, đột nhiên bước lên, gạt tay Yến Vân Sơn ra rồi đứng cạnh Trầm Ngư.
“Anh Yến, tôi nói này, ý của Trầm Ngư còn chưa đủ rõ ràng sao sao? Hai người không được hoan nghênh ở đây. Làm ơn rời khỏi phòng ngay, đừng đứng cản đường cản lối nữa.”
Lời của Lâm Ngư còn thẳng thắn hơn cả Trầm Ngư, ánh mắt cô ta cực kỳ ngạo mạn, quét từ đầu đến chân Yến Vân Sơn và Trần Hàm Vân như thể đang nhìn một thứ rác thải.
Cuối cùng Yến Vân Sơn cũng nhận ra vì sao lúc nãy hắn bị Trần Hàm Vân bắt gặp, và lời nói của Lâm Ngư đã khiến hắn vô cùng khó chịu.
Hắn thấp giọng nói:
“Vậy em đến đây làm gì? Đây đâu phải phòng của em? Em lấy tư cách gì mà đuổi tôi?”
Trái lại, Trần Hàm Vân rất hài lòng khi bị nhắc đến cùng với Yến Vân Sơn, đến mức chẳng màng đến ánh mắt khinh miệt mà Lâm Ngư dành cho mình.
Cô ta bước đến kéo tay Yến Vân Sơn:
“Anh Yến, cô Lâm nói đúng đấy. Mình về phòng đi, nhé? Bác gái vừa nhắn bảo anh bỏ chặn bà và gọi lại cho bà.”
Ánh mắt Trần Hàm Vân đầy mong chờ:
“Bác gái thực sự lo cho anh mà.”
Lâm Ngư nheo mắt, liếc Yến Vân Sơn một cái rồi cười khẩy, sải bước đến sát cạnh Trầm Ngư, khoác tay qua vai cô rồi tựa cằm lên vai cô đầy thân mật.
Cô ta cố tình hạ giọng, nói bằng tông giọng mờ ám:
“Xin lỗi nha, anh Yến. Tôi và Trầm Ngư tâm đầu ý hợp ngay từ lần đầu gặp. Chúng tôi vẫn còn rất nhiều chuyện riêng tư cần nói... tối nay chắc tôi sẽ ngủ lại phòng cô ấy.”
Hơi ấm từ cơ thể Lâm Ngư áp sát lưng Trầm Ngư, vòng n.g.ự.c mềm mại ép chặt vào người cô.
Giọng nói thì thầm của Lâm Ngư cùng với rung động nhẹ từ lồng n.g.ự.c khiến Trầm Ngư cảm thấy cả người cứng đờ, không thể động đậy.
Nhưng trong tai Yến Vân Sơn, câu nói đó chẳng khác nào một lời đe dọa trắng trợn.
Và cái gọi là “chuyện riêng tư” kia lập tức bị hắn diễn giải thành, Lâm Ngư định kể cho Trầm Ngư biết về “sai lầm ba tháng” trong quá khứ giữa họ.
Chỉ nghĩ đến đó thôi, lòng Yến Vân Sơn đã lạnh buốt.
Hắn lo lắng liếc nhìn Trầm Ngư, thấy cô vẫn như không hay biết gì, rồi lại quay sang nhìn Lâm Ngư với ánh mắt nửa đe dọa, nửa cầu khẩn:
“Lâm Ngư, em phải suy nghĩ cho kỹ. Đừng tự làm khổ mình.”
Dù có thực sự làm chuyện đó, hắn cũng không muốn để Trầm Ngư biết.
Bởi vì cô đã có định kiến sâu nặng với hắn từ chuyện bảy năm trước. Nếu cô biết hắn vừa chia tay đã có người mới, hắn không dám tưởng tượng hậu quả sẽ ra sao.
Lâm Ngư nhìn vẻ mặt của Yến Vân Sơn, trong lòng dâng lên cảm giác vừa hả hê, vừa cay đắng.
Hả hê vì cuối cùng hắn cũng phải hạ mình cầu xin cô ta, cay đắng vì người mà hắn lo sợ tổn thương... không phải cố ta.
Cô ta lạnh lùng cười nhạt:
“Anh Yến nên lo cho người tình nhỏ bé của mình trước đi. Cô ấy nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống đấy. Một cô gái dịu dàng xinh đẹp mà lại có biểu cảm như vậy, thật đáng tiếc.”
Nghe vậy, Yến Vân Sơn quay lại nhìn, quả nhiên thấy ánh mắt Trần Hàm Vân tràn ngập căm hận, biểu cảm hung dữ như muốn xé xác hai cô gái đứng đối diện.
Hắn thở dài trong lòng, dù vẫn còn muốn ở lại giải thích với Trầm Ngư, nhưng lúc này chuyện quan trọng nhất là kéo Trần Hàm Vân rời đi.
Hắn đành nói:
“Anh đi trước. Ngày mai gặp lại.”
Nói xong liền kéo tay Trần Hàm Vân ra khỏi phòng.
Trong phòng, Lâm Ngư nhìn bóng lưng hai người họ rời đi, khẽ thở dài:
“Vừa đáng thương vừa đáng ghét.”
Là bạn gái thứ hai của Yến Vân Sơn, Lâm Ngư rất quen thuộc với Trần Hàm Vân, bởi vì khi cô ta và Yến Vân Sơn mới hẹn hò được không bao lâu, Trần Hàm Vân đã tìm đến, nói năng cực kỳ khó nghe.
Cô ta nói Yến Vân Sơn chỉ đang chơi qua đường với Lâm Ngư, rằng người nhà hắn chỉ thừa nhận duy nhất cô ta là con dâu tương lai. Không ai có thể cướp Yến Vân Sơn khỏi tay cô ta.
Lúc ấy, Lâm Ngư còn yêu say đắm, nên cho rằng Trần Hàm Vân chỉ là một fan cuồng, liền bỏ ngoài tai tất cả.
Nhưng sau khi chia tay, côta nhớ lại chuyện này thì vô cùng hối hận, giá như lúc đó không bị tình yêu làm mờ mắt, đáng lẽ cô ta nên điều tra rõ ràng về Yến Vân Sơn từ sớm.
Dù sao thì, bây giờ cũng đã quá muộn rồi.
Cô ta thở dài, buông Trầm Ngư ra.
“Xin lỗi vì hôm nay đã làm phiền cô.” Giọng nói mang theo một chút cô đơn.
Trầm Ngư lắc đầu:
“Không sao.”
Cô thật lòng cảm thấy nhẹ nhõm khi Lâm Ngư không trút giận lên cô như kịch bản ban đầu từng mô tả.
Vì vậy, cô không để tâm chuyện Lâm Ngư dùng mình để chọc tức Yến Vân Sơn.
“Chúc cô ngủ ngon." Lâm Ngư nói, rồi bước ra khỏi phòng.
Sau khi tiễn hết những người làm phiền, Trầm Ngư cuối cùng cũng khóa cửa phòng từ bên trong.
Cô không còn kiên nhẫn để tiếp tục chứng kiến người khác ra vào và cãi nhau trong phòng mình nữa.
Sau đó, cô vào phòng tắm tắm rửa.
Khi tắm xong bước ra, đúng lúc nhận được điện thoại của Hà Kim Ngọc chúc mừng cô đạt mốc 500,000 người theo dõi.
Trầm Ngư nghe máy, khách sáo đôi câu rồi cúp.
Cuối cùng cũng có thể yên tâm đi ngủ.
Không rõ Yến Vân Sơn và Trần Hàm Vân đã nói gì với nhau, nhưng khi Trần Hàm Vân nhìn thấy Trầm Ngư vào ngày hôm sau, cô ta không còn dùng ánh mắt độc địa để nhìn cô như trước nữa.
Điều này khiến Trầm Ngư thở phào nhẹ nhõm.
Các hoạt động mà ê-kíp chương trình chuẩn bị cho khách mời hôm nay không khác nhiều so với hôm trước. Trầm Ngư đã rút ra bài học từ hôm qua, nên khi gặp phải những thử thách dựa vào may mắn, cô liền khôn khéo giữ khoảng cách với Kiều Thiên Phi, để mặc y một mình giải quyết.
Kết quả là, cả hai hoàn thành nhiệm vụ nhanh hơn nhiều. Tuy nhiên, điều bất lợi duy nhất là hình tượng “người xui xẻo” của Trầm Ngư lại càng được củng cố.
Ban đầu cô cũng hơi cạn lời, nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận số phận. Dù biệt danh “xui xẻo” nghe chẳng hay ho gì, nhưng vì số lượng người theo dõi trên Weibo vẫn không ngừng tăng, nên cô tạm thời chấp nhận biệt hiệu “Tiên nữ xui xẻo.”
Vì hôm nay là ngày thứ hai của đợt chia nhóm đầu tiên, nên buổi chiều ê-kíp chương trình không sắp xếp thêm hoạt động nào. Thay vào đó, họ yêu cầu các khách mời nam và nữ ở lại phòng của mình để chờ ê-kíp chương trình đến phỏng vấn.
Câu hỏi trong cuộc phỏng vấn hôm nay cũng rất đơn giản:
“Từ khi bắt đầu ghi hình đến nay, khách mời nam/ nữ nào để lại cho bạn ấn tượng sâu sắc nhất?”
Không cần nói cũng biết, đây là một câu hỏi dễ gây sóng gió.
Nếu khách mời chọn người cùng nhóm, thì coi như an toàn, không đắc tội với ai.
Nhưng nếu họ chọn người không cùng nhóm, thì... cuộc vui bắt đầu từ đây.
Hơn nữa, ê-kíp chương trình đã nhá hàng đoạn phỏng vấn này trong buổi livestream hôm qua. Vì vậy, đúng 9 giờ tối, vô số khán giả đã ngồi trước TV hoặc máy tính, háo hức chờ đón tập phát sóng mới của Anh Và Cô Ấy 2
Để tăng lượt xem, phần phỏng vấn này không được phát trực tiếp, muốn xem thì khán giả phải xem bản đã biên tập lại.
Đúng 9 giờ tối, chương trình Anh Và Cô Ấy được phát sóng trên Mango TV như lịch trình.
Những gì mà các khách mời quay suốt cả ngày, giờ đây được rút gọn lại chỉ còn một tiếng đồng hồ.
Trong số khán giả theo dõi, có người đã xem livestream trước đó, nhưng khi xem bản cắt ghép những điểm nổi bật cùng các tương tác chưa từng thấy giữa các khách mời, họ vẫn cảm thấy vô cùng thú vị.
Thời gian trôi qua, chương trình dần đi đến hồi kết.
Cảnh cuối trên truyền hình cho thấy các khách mời đang cùng nhau bước lên tầng hai.
Ngay sau đó, màn hình đột nhiên tối đen, dòng chữ “Thời gian phỏng vấn” hiện lên ở chính giữa.
Vài giây sau, dòng chữ biến mất, thay vào đó là gương mặt điển trai của Yến Vân Sơn, người đã khiến vô số fan phải mê mẩn.
Giọng người dẫn chương trình vang lên ngoài khung hình:
“Anh Yến, khán giả rất tò mò muốn biết trong bốn vị khách mời nữ, ai để lại cho anh ấn tượng sâu sắc nhất trong hai ngày ghi hình vừa qua?”
Trên hình, Yến Vân Sơn ngồi thẳng lưng đối diện máy quay, mỉm cười. Sau khi nghe câu hỏi, hắn cúi đầu suy nghĩ giây lát rồi trả lời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Nếu bắt buộc phải chọn một người, thì chắc chắn là... Tống Trầm Ngư.”
“Tại sao lại là cô Tống?" Người dẫn chương trình tiếp tục hỏi.
Yến Vân Sơn chớp mắt:
“Có lẽ bởi vì tôi chưa từng gặp ai xui xẻo như cô ấy bao giờ.”
“À... đúng là vậy thật.”
Người dẫn chương trình không kìm được mà bật cười.
Phỏng vấn với Yến Vân Sơn kết thúc, người tiếp theo xuất hiện trên màn hình là Tưởng Thịnh.
Với cùng một câu hỏi, Tưởng Thịnh trả lời ngay khi người dẫn vừa dứt lời:
“Tống Trầm Ngư.”
“Ồ, đạo diễn Tưởng có thể cho biết vì sao cô Tống lại để lại ấn tượng sâu sắc với anh không?" Người dẫn chương trình ngạc nhiên hỏi.
Chàng trai khẽ cong môi, nở một nụ cười mơ hồ:
“Từ góc nhìn đạo diễn, gương mặt cô ấy rất phù hợp với màn ảnh rộng.”
Trong giới giải trí, ai cũng ngầm hiểu rằng diễn viên điện ảnh có địa vị cao hơn diễn viên truyền hình, vì vậy hầu như ngôi sao nào trong nước cũng khát khao được bước chân vào lĩnh vực điện ảnh.
Nhưng chuyện đó đâu dễ dàng.
Tuy nhiên, chỉ với một câu nói của Tưởng Thịnh, Tống Trầm Ngư xem như đã đặt một chân vào cánh cửa ấy.
Người dẫn chương trình hiểu rõ tầm quan trọng của lời nhận xét này, nên không giấu được vẻ kinh ngạc.
Còn khán giả đang xem ở nhà thì có suy nghĩ đơn giản hơn nhiều. Với họ, diễn viên đóng phim truyền hình hay điện ảnh cũng chẳng khác nhau là mấy.
Thứ họ để tâm hơn chính là, cả Yến Vân Sơn và Tưởng Thịnh đều nhắc đến cùng một cái tên.
Tống Trầm Ngư? Cô ấy là ai vậy? Phải đặc biệt đến mức nào mà khiến cả hai nam thần cùng chọn?
Mặc dù Anh Và Cô Ấy đã tạo nên cơn sốt trong mấy ngày qua, nhưng không phải ai cũng xem livestream, thậm chí nhiều người cũng chưa từng xem góc máy quay của Tống Trầm Ngư và Kiều Thiên Phi.
Vì thế, có không ít người vừa tiếp tục xem chương trình, vừa mở Weibo tìm kiếm cái tên “Tống Trầm Ngư.”
Sau Tưởng Thịnh, người được phỏng vấn tiếp theo là Tống Sinh.
Khi nhân viên chương trình gõ cửa bước vào, Tống Sinh đang mặc áo choàng tắm màu trắng, tóc vàng còn hơi ướt, xõa nhẹ qua tai, rõ ràng là vừa tắm xong.
Cậu mở cửa thấy một nhóm nhân viên thì hơi khựng lại, theo phản xạ kéo chặt cổ áo choàng lại.
Một vài nhân viên có vẻ bất ngờ với cảnh tượng trước mắt, cảm thấy hơi lúng túng:
“Anh Tống... Chúng tôi đến phỏng vấn theo như đạo diễn Tần đã thông báo hồi chiều.”
Tống Sinh cười ngượng:
“Xin lỗi nhé, tôi cứ tưởng mấy người sẽ đến muộn hơn. Mời vào.”
Sau khi mời mọi người vào, câu hỏi quen thuộc lại vang lên:
“Anh Tống, trong số các khách mời nữ, ai khiến anh ấn tượng nhất?”
Ánh mắt một số nhân viên vô thức liếc xuống đôi chân thon dài lộ ra dưới lớp áo choàng.
Tống Sinh không để ý đến ánh nhìn ấy, cậu ngồi xuống ghế, trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi khẽ nói:
“Tống Trầm Ngư.”
Nghe câu trả lời quen thuộc, các nhân viên chương trình liếc nhìn nhau.
“Sao vậy?" Tống Sinh nhận ra vẻ mặt hơi kỳ lạ của họ.
“Không có gì... Nhưng anh có thể chia sẻ lý do vì sao cô Tống để lại ấn tượng sâu sắc như vậy không?”
Tống Sinh khẽ cười, lúm đồng tiền bên má trái hiện ra. Nụ cười nhẹ nhàng, trong trẻo khiến fan đang xem tại nhà lập tức hú hét vì phấn khích.
“Có lẽ là vì... tôi chưa từng thấy cô gái nào có thể tay không bắt gà như cô ấy.”
Vừa dứt lời, một nhân viên quay phim không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Khán giả xem qua màn hình cũng phá lên cười theo.
Lúc này, Tần Tiểu Mãn đang cùng chồng và con ngồi xem truyền hình.
Chồng cô vốn chẳng hứng thú với mấy chương trình thực tế, nhưng khi thấy vợ con cười nghiêng ngả chỉ vì lời nói của một thanh niên trắng trẻo trên TV, anh không khỏi lẩm bẩm:
“Có gì mà buồn cười đến thế?”
Chỉ là con gà thôi mà. Nếu Tần Tiểu Mãn muốn, hắn sẵn sàng lái xe về quê bắt hẳn hai con cho cô.
Tần Tiểu Mãn ôm bụng cười một lúc rồi liếc chồng:
“Anh không hiểu rồi. Quan trọng không phải là con gà, mà là người bắt gà.”
Nói rồi cô lấy điện thoại, đăng nhập vào Weibo, tìm lại bài đăng của blogger mình đã thích lúc chiều, đưa cho chồng xem.
Trên màn hình là đoạn video Trầm Ngư tay không bắt gà.
Một cô gái xinh đẹp đi giữa rừng cây tươi tốt, bước theo con đường nhỏ ngoằn ngoèo.
Đột nhiên, một con gà trống lông đỏ rực, cổ cao, lông cổ dựng lên, miệng kêu “cục cục" từ bụi cây xông ra, lao thẳng vào cô gái mảnh mai trông có vẻ yếu đuối ấy.
Chồng Tần Tiểu Mãn theo bản năng nín thở.
Anh lớn lên ở quê, nhà nào cũng nuôi gà thả vườn.
Lúc nhỏ, anh từng nhiều lần bị mấy con gà trống to khỏe rượt đuổi đến mức khóc thét.
Phải đến khi trưởng thành, đủ sức vật ngã lũ gà, anh mới không còn bị bắt nạt.
Nhưng cô gái xinh đẹp kia rõ ràng yếu ớt như vậy, sao có thể khống chế được con gà to béo kia?
Vậy mà điều bất ngờ lại xảy ra.
Anh thấy cô gái quay đầu nhìn con gà, lông mày hơi nhướng lên, rõ ràng có chút kinh ngạc.
Giây tiếp theo, cô quay người lại, đá thẳng vào con gà đang xông tới.
Con gà bị đá văng lên, rơi xuống đất cách nửa mét, nằm im, duỗi cổ ra như c.h.ế.t lâm sàng.
Trước khi đồng đội nam và nhân viên chương trình kịp chạy tới, cô gái bước tới chỗ con gà đang nằm bất động.
Cô lẩm bẩm:
“Mập như thế này chắc đủ hầm một nồi rồi.”
Con gà tưởng c.h.ế.t kia bỗng như hiểu lời cô nói, lập tức bật dậy, kêu “cục cục” một cách khúm núm, hoàn toàn khác hẳn vẻ hung hăng ban nãy.
Chồng Tần Tiểu Mãn sững sờ:
“Ờm... cô gái này hơi bị dữ đó.”
Trong ấn tượng cố định của công chúng, những cô gái đẹp như Trầm Ngư thường yếu đuối và vô hại.
Thế nên khi mọi người tận mắt chứng kiến cô đá gà trống như đá banh, ai cũng không thể không để mắt đến cô.
Tần Tiểu Mãn nghe chồng nói, hất mặt tự hào:
“Dĩ nhiên rồi, Trầm Ngư nhà em vừa đẹp vừa có bản lĩnh. Mấy khách mời nam thích cô ấy cũng là điều dễ hiểu.”
“Trầm Ngư của em á? Em vừa bảo tuần trước người khác là chân ái mà?”
Tần Tiểu Mãn cười gượng:
“Đó là nhất thời bồng bột. Còn lần này... là thật lòng.”
Chồng cô trợn trắng mắt.
Vợ anh cái gì cũng tốt, chỉ có tật mê thần tượng là bỏ được. Nhưng vì cô cũng chỉ “mê bằng miệng" nên anh vẫn nhịn.
Chương trình truyền hình vẫn tiếp tục phát sóng, và người thứ tư được phỏng vấn là Kiều Thiên Phi.
Là đồng đội của Trầm Ngư, Kiều Thiên Phi không chút do dự đã thốt ra tên cô khi được nhân viên chương trình hỏi.
Mặc dù ê-kíp đạo diễn đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước, nhưng khi nghe cái tên Trầm Ngư được một khách mời nam thứ tư nhắc đến, họ vẫn không khỏi kinh ngạc.
Khán giả xem tại nhà cũng bắt đầu tò mò: Vị khách mời nữ này rốt cuộc có sức hút thế nào mà cả bốn khách mời nam đều chọn cô, mà không hề có sự phối hợp trước?
Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ hơn... vẫn còn phía sau.