Hóa Ra Ta Là Đại Lão Tu Tiên

Chương 149: Một con cá lớn





Với cảnh giới Yêu Vương, việc lẻn nước đối với Thanh Ngưu Yêu Vương dễ như trở bàn tay!

Lúc , ở nước, những hạt linh gạo lấp lánh trôi lơ lửng, đôi mắt to như chuông đồng lóe lên tia sáng đầy hưng phấn.

“Linh gạo, là linh gạo! Trong hồ nhiều linh gạo như , tất cả đều là của , lũ tép riu các ngươi cút hết cho !”

Thanh Ngưu Yêu Vương giải phóng bộ uy áp Yêu Vương của .

Đàn cá trong hồ vốn đang bơi về phía , cảm nhận uy áp của Thanh Ngưu Yêu Vương, lập tức hoảng sợ bỏ chạy tán loạn.

ngay khi Thanh Ngưu Yêu Vương chuẩn thu thập những hạt linh gạo, một giọng già nua đột nhiên vang lên.

“Thanh Ngưu, tay ngươi vươn dài quá đấy, dám chạy đến tận Vân Mộng Hồ của .”

Chỉ thấy một sinh vật to bằng bàn tay, trông giống một con rùa, xuất hiện mặt Thanh Ngưu Yêu Vương.

Thanh Ngưu Yêu Vương thấy con rùa liền khẩy: “Ta cứ tưởng là ai, thì là Huyền Thiên Quy. Tuy linh gạo ở trong hồ nhưng cũng của nhà ngươi, ai thấy thì đó phần!”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Giọng điệu của Thanh Ngưu Yêu Vương hề chút sợ hãi, ngược còn mang theo vẻ khiêu khích.

“Hừ, Thanh Ngưu Yêu Vương, cái hồ là do Yêu Đế đại nhân ban cho , ngươi dám chống mệnh lệnh của Yêu Đế ?” Huyền Thiên Quy liếc Thanh Ngưu Yêu Vương, đe dọa.

Thanh Ngưu Yêu Vương coi gì.

“Huyền Thiên Quy, Yêu tộc chúng luôn lấy thực lực đầu. Hôm nay linh gạo , nào, ngươi phục , đánh một trận ?”

Huyền Thiên Quy , nhíu mày, thêm lời nào.

Con Huyền Thiên Quy sống ở Vạn Yêu sơn mạch mấy vạn năm, luôn nhát gan, dám gây sự, nên Thanh Ngưu Yêu Vương cũng sợ .

Quả nhiên, Huyền Thiên Quy Thanh Ngưu Yêu Vương , chỉ hừ lạnh một tiếng: “Hừ, Thanh Ngưu Yêu Vương, ngươi đừng đắc ý quá!”

Nói xong câu đó, Huyền Thiên Quy liền đầu bỏ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Ha, đúng là lão rùa già, nhát chết!”

Thanh Ngưu Yêu Vương khinh bỉ , giọng hề nhỏ , chẳng sợ Huyền Thiên Quy thấy. Mà Huyền Thiên Quy dường như thấy gì, tiếp tục bơi .

Thanh Ngưu Yêu Vương bắt đầu tập trung thu thập linh gạo.

“Phía còn nhiều linh gạo quá, phát tài !”

Lúc , Thanh Ngưu Yêu Vương quên mất việc truy bắt hồ ly Thanh Khâu, tâm ý thu thập linh gạo.

Huyền Thiên Quy lặn sâu xuống đáy hồ, Thanh Ngưu Yêu Vương đang ngừng thu thập linh gạo, mặt lộ một nụ lạnh.

“Thanh Ngưu Yêu Vương, ngươi nghĩ linh gạo dễ lấy ?”

Huyền Thiên Quy là sinh vật bản địa của Vân Mộng Hồ, đương nhiên thứ ở đây đều rõ như lòng bàn tay.

Việc Vân Mộng Hồ đột nhiên xuất hiện linh gạo khiến vô cùng kinh ngạc.

Vì , việc đầu tiên là điều tra, kết quả phát hiện những hạt linh gạo đều do một phàm nhân bờ vứt xuống.

Hơn nữa, trong chiếc túi bên cạnh phàm nhân đó còn cả một túi linh gạo.

Nhìn thấy cảnh đó, việc đầu tiên Huyền Thiên Quy nghĩ đến là xông lên g.i.ế.c c.h.ế.t phàm nhân , chiếm đoạt hết linh gạo.

đột nhiên phát hiện cần câu trong tay phàm nhân là vật tầm thường.

Cần câu đó từ Ngộ Đạo Trúc, dây câu là gân Giao Long, còn lưỡi câu chế tác từ răng Kỳ Lân.

Tất cả những điều khiến Huyền Thiên Quy cảm thấy thể tin nổi.

Làm thể!

Mỗi một vật phẩm chiếc cần câu đều là bảo vật trong bảo vật.

Chỉ riêng Ngộ Đạo Trúc, vốn dĩ nên tồn tại ở đại lục Linh Võ, tương truyền đó là bảo vật chỉ ở Tiên giới.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com