Hóa Ra Ta Là Đại Lão Tu Tiên
Có bằng hữu từ phương xa tới, vui vẻ vô cùng!
Mọi gắt gao chằm chằm mười chữ , họ từ trong mười chữ một ít chỉ dẫn.
Tuy rằng họ cầu mong lấy mười chữ để thành tiên, nhưng ít nhất cũng cho thực lực của họ tăng lên nhiều!
chằm chằm mười chữ thu hoạch gì, căn bản một chút manh mối nào.
Xem huyền bí trong mười chữ cũng chỉ cường giả nho đạo như Văn Tường mới thể lĩnh ngộ .
Mọi một trận mất mát, cơ hội như ở ngay mặt, họ thể nắm bắt .
điều họ càng thêm nghi hoặc chính là thiên kiếp?
Phải thành tiên trải qua thiên kiếp, đây là sự khảo nghiệm của trời cao đối với độ kiếp.
Long Nghịch Thiên, Kim Hãn và Lạnh Lẽo, họ chính là lúc khi độ kiếp, độ kiếp thành công.
Dưới thiên kiếp, thể trực tiếp nổ nát!
Vì để giữ một mạng, họ thể chuyển tu thành Tán Tiên!
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Văn Tường thành tiên, nhưng thấy lôi kiếp.
Điều khoa học, hợp lý!
Mọi ngẩng đầu lên, bầu trời một gợn mây, càng nghĩ càng hiểu!
Rốt cuộc là chuyện gì thế ?
Trong tầng mây mà họ thấy, lôi kiếp màu đen áp lực sớm ấp ủ thành công.
trong đám mây sấm sét, một con mắt màu đen, ánh mắt của nó đang chằm chằm sân của Triệu Tiểu Bắc.
Giờ khắc , trong con mắt màu đen đó một ít vẻ sợ hãi.
Nếu điều để thấy sẽ càng thêm kinh ngạc, đường đường là lôi kiếp thể sợ hãi.
Điều hợp lý!
Con mắt màu đen phảng phất như sợ khác phát hiện, trực tiếp trốn trong tầng mây.
Những đám mây sấm sét màu đen , khoảnh khắc cũng tự nhiên biến mất thấy.
Đương nhiên, tất cả những điều khác đều thấy, họ cũng , những lôi kiếp là vì sợ hãi sân của Triệu Tiểu Bắc mà tan .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hồi lâu, hồi lâu , Văn Tường đem tiên khí từng đợt bên hấp thu, lúc mới từ từ tỉnh .
Khi ông tỉnh , việc đầu tiên chính là quỳ xuống mặt Triệu Tiểu Bắc.
“Đại ân của lão sư, tử suốt đời khó quên!”
Văn Tường nếu lão sư của ban cho mười chữ , căn bản thể nào đột phá thành tiên.
Tất cả những điều đều là do lão sư ban cho!
“Ha ha, chẳng qua chỉ là một bức thư pháp thôi mà!” Triệu Tiểu Bắc quan tâm lắc tay.
Một bức thư pháp đối với mà đáng kể chút nào!
Văn Tường dậy, về phía Triệu Tiểu Bắc với ánh mắt tràn ngập sự kính nể.
Lão sư chính là lão sư, một bức thư pháp như mặt lão sư cũng là gì!
Văn Tường bức thư pháp , trong bức tranh chữ ẩn chứa Nho gia đại đạo vô cùng mạnh mẽ, cất giữ, hảo hảo cân nhắc.
“Lão sư, con thể ngài ban cho bức tranh chữ ?”
Văn Tường xong, mặt mày đều thấp thỏm Triệu Tiểu Bắc, sợ Triệu Tiểu Bắc từ chối!
“Bức tranh chữ vốn dĩ là cho ngươi!” Triệu Tiểu Bắc .
Nghe , Văn Tường càng vui mừng khôn xiết!
“Đa tạ lão sư!”
Sau đó, Văn Tường vui mừng chuẩn cầm lấy bức tranh chữ đó, nhưng khi tay ông chạm bức tranh chữ, ông đột nhiên phát hiện thể nhấc nó lên!
Không sai, ông là một tiên nhân mà nhấc nổi một bức thư pháp, thể!
Trên mặt Văn Tường tràn ngập vẻ chấn động!
Trong nháy mắt, ông kích phát tiên khí của , nhưng bức tranh chữ đó vẫn dính chặt bàn.
Phảng phất như hai thứ vốn là một thể!
Lúc những khác cũng phát hiện cảnh , từng đều giật thôi.
Một bức thư pháp nặng tựa ngàn vạn cân ?
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com