Hóa Ra Ta Là Đại Lão Tu Tiên

Chương 134





Trước khi xuyên , thế giới của Triệu Tiểu Bắc học nho đạo, mà là học khoa học!

Sau khi xuyên đến Linh Võ Đại Lục , xung quanh là một đám thô kệch, càng Nho gia.

Hơn nữa, Triệu Tiểu Bắc vẫn luôn cho rằng Linh Võ Đại Lục căn bản tồn tại nho đạo, dù đây cũng là một thế giới tu tiên.

ngờ hôm nay ở đây thấy một học tập nho đạo, điều cho Triệu Tiểu Bắc giật thôi.

“Linh Võ Đại Lục còn học tập nho đạo, thật là khó đáng quý!”

Những lời cảm thán của Triệu Tiểu Bắc, vang lên trong tai .

Mọi đều thể tin mà về phía Văn Tường, họ ngờ Triệu tiền bối coi trọng nho đạo như .

Từ những lời của Triệu tiền bối thể phỏng đoán , Triệu tiền bối sớm nho đạo ở Tây Châu diệt vong.

Sự xuất hiện của Văn Tường ngoài dự liệu của Triệu tiền bối!

Văn Tường Triệu Tiểu Bắc , cũng hổ cúi đầu.

Hắn, Văn Tường, thể là cuối cùng của nho đạo Tây Châu, nhưng những năm gần đây chỉ lo cho , đột phá cảnh giới cao hơn, để báo thù cho Hạo Nhiên Tông của , quên việc truyền bá, dẫn đến nho đạo suy tàn.

Có thể sự suy tàn của nho đạo Tây Châu, một nửa trách nhiệm thuộc về , Văn Tường.

“Tiền bối, là với nho đạo, hảo hảo truyền bá nho đạo!” Văn Tường hổ thẹn cúi đầu.

“Đây là của ngươi, mấy năm nay nho đạo phát triển khó lắm!”

Trong mắt Triệu Tiểu Bắc, dù hiện tại đều là tu tiên, thể trường sinh bất lão, thể sức mạnh lật sông khuấy biển.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Ai còn thời gian để sách, sách thì thể gì !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

trong tai Văn Tường , Triệu tiền bối đây là đang thở dài, thở dài cho sự suy tàn của nho đạo.

Hiện nay Tây Châu thích hợp cho sự phát triển của nho đạo, mảnh đất để nho đạo phát triển.

“Ngươi đến đây là thỉnh giáo về nho đạo ?” Triệu Tiểu Bắc tủm tỉm Văn Tường.

Văn Tường vội vàng gật đầu: “Tiền bối thần cơ diệu toán, đối với nho đạo vẫn còn sơ sài, còn xin tiền bối chỉ giáo.”

“Ha ha, , lâu ai đến cùng về nho đạo, chúng hôm nay sẽ lấy văn hội hữu!” Triệu Tiểu Bắc cũng vô cùng vui vẻ.

Mình hệ thống ép học các loại thơ ca, các loại văn xuôi, đủ loại nho đạo.

Hôm nay cuối cùng cũng thể cùng khác luận bàn một chút.

Những khác cũng đầy mặt chờ mong, Triệu tiền bối tay, tuyệt đối tầm thường.

“ Mặc Vũ, con lấy giấy bút trong phòng của đây.” Triệu Tiểu Bắc hưng phấn .

“Vâng, sư tôn!”

Sở  Mặc Vũ trong phòng lấy văn phòng tứ bảo , đặt bàn trong tiểu viện.

“Văn Tường, thì ngươi tùy tiện vài chữ để xem!” Triệu Tiểu Bắc với Văn Tường.

“Vâng, tiền bối!”

Văn Tường đây là Triệu tiền bối đang khảo hạch , xem tu vi nho đạo của rốt cuộc đạt đến trình độ nào.

Văn Tường hít một thật sâu, từ trong lòng lấy một cây bút, đang chuẩn .

“Cây bút của ngươi cho xem!”

Triệu Tiểu Bắc vươn tay lấy cây bút đó, vẻ mặt ghét bỏ : “Cây bút quá rác rưởi, dùng nó thể thứ gì !”

Nói trực tiếp ném cây bút đó !


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com