Hóa Ra Ta Là Đại Lão Tu Tiên

Chương 120



Một đám người tiếp tục đi về phía trước.

Nhưng càng đi sâu vào, càng ngày càng nhiều sinh vật khủng bố bắt đầu từ từ hiện ra.

Một số ma vật căn bản không phải là thứ mà Tây Châu có, những ma vật này sức chiến đấu cường hãn, hơn nữa chúng không sợ chết.

Long Nghịch Thiên ra tay, một thanh kiếm trực tiếp đi được khoảng một ngàn dặm!

Một ngàn dặm sau, tiên khí trên người Long Nghịch Thiên đã dùng hết, Lạnh Lẽo ra tay!

Lại một ngàn dặm sau, tiên khí của Lạnh Lẽo đã dùng hết, Kim Hãn ra tay!

Họ cuối cùng cũng đã đi vào khu vực trung tâm của Lạc Tiên Nguyên.

Cũng chính tại khu vực trung tâm này, một bệ đá màu đen đang không ngừng bốc lên hắc khí.

“Đó là cái gì!”

Ánh mắt mọi người lập tức nhìn thấy bệ đá màu đen, bởi vì họ cũng phát hiện ra chính bệ đá này đang không ngừng phát ra ma khí.

Hơn nữa thỉnh thoảng từ bên trong còn chạy ra một số ma vật thể tích nhỏ, những ma vật này dưới sự nuôi dưỡng của ma khí, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà nhanh chóng trưởng thành, thực lực cũng nhanh chóng tăng lên, không bao lâu trực tiếp trở thành cao thủ Độ Kiếp kỳ.

Mọi người thấy cảnh này trợn mắt há mồm, đây là thứ gì mà lại khủng bố như vậy.

Mà Mạn Đà La Vương nhìn thấy bệ đá màu đen này, trong nháy mắt cả người càng thêm hưng phấn.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

“Ma đài, quả nhiên có ma đài, ta phải có được nó, ta nhất định có thể trở thành tiên nhân!”

Hoa mạn đà la giờ khắc này bắt đầu chủ động xuất kích, chỉ thấy nó đột nhiên mở ra tất cả đóa hoa, liều mạng hấp thu ma khí.

Hoa mạn đà la đột nhiên xuất động, làm mọi người đều vui mừng như điên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Dưới sự hấp thu khủng bố của Mạn Đà La Vương, những ma vật vừa mới ra đời còn chưa kịp trưởng thành, đã bị Mạn Đà La Vương hấp thu hết.

Mạn Đà La Vương ngày càng lớn, vốn chỉ to bằng bàn tay, dần dần biến thành cao bằng một người trưởng thành.

Hàn Linh Nhi vội vàng buông chậu hoa trong tay, bởi vì nàng cảm thấy nó ngày càng nặng.

“Ha ha, tu vi mấy ngàn năm của ta lại về rồi!” Mạn Đà La Vương kích động vô cùng.

Tu vi bị Triệu Tiểu Bắc cắt bỏ, sau khi hấp thu lượng lớn ma vật, tu vi bắt đầu dần dần khôi phục, lại một lần nữa trở lại cấp bậc Yêu Vương.

Hơn nữa tu vi này còn đang không ngừng tăng lên, khoảng cách đến Yêu Đế cũng chỉ còn một bước chân.

“Ha ha, Yêu Đế ta đến đây, chỉ cần ta đột phá đến tu vi Yêu Đế, Tiên Khí này cũng không làm gì được ta, đến lúc đó ta nhất định sẽ phá tan Tiên Khí, đi tìm ngươi báo thù.”

Mạn Đà La Vương hưng phấn gào thét. Hắn thân là Yêu Vương lại bị giam trong một cái chậu hoa, bị người ta coi như cây cảnh, đây đối với hắn mà nói là sự sỉ nhục vô tận.

Nhưng ngay khi hắn vừa nói xong, chậu hoa vốn bình thường không có gì lạ đột nhiên phát ra một đạo quang mang màu tím.

Sau đạo quang mang này, Mạn Đà La Vương vốn đang không ngừng sinh trưởng, tốc độ sinh trưởng trực tiếp bị đè nén lại.

“Đây là chuyện gì, tại sao ta cảm thấy yêu lực trong cơ thể ta đang không ngừng biến mất.”

Mạn Đà La Vương hoảng sợ phát hiện, hắn bắt đầu liều mạng hấp thu, nhưng mặc kệ hắn hấp thu thế nào, yêu lực vẫn đang không ngừng biến mất.

“Không, không, là cái chậu hoa này, ngươi lại hấp thu yêu lực của ta, những yêu lực đó đều là của ta.”

Mạn Đà La Vương gào thét, hắn nỗ lực khống chế sự biến mất của yêu lực trong cơ thể mình.

Nhưng dù hắn chống cự thế nào, yêu lực trong cơ thể hắn vẫn nhanh chóng biến mất.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com