ạn Đà La Vương này cứ như vậy, bị chủ nhân trồng vào trong chậu hoa.
Tiểu hồ ly không thể tin được, nàng biết sự lợi hại của Mạn Đà La Vương này.
Hai mắt nhỏ đảo qua đảo lại, trong sự sợ hãi lại mang theo một tia kinh ngạc và tò mò.
Triệu Tiểu Bắc cũng nhìn thấy biểu cảm đó của tiểu hồ ly, không khỏi cười nói: "Ngươi muốn sờ thì cứ sờ đi, sợ cái gì?"
Nói rồi, Triệu Tiểu Bắc nhấc móng vuốt của tiểu hồ ly lên, sờ vào cánh hoa của Mạn Đà La Vương.
"Ngươi một Yêu tộc còn chưa hóa hình mà dám sờ ta, ngươi tìm chết." Hoa mạn đà la gào lên.
Nhưng tiếng gào của hắn lại không có chút tác dụng nào, căn bản không ai có thể nghe được.
Tiểu hồ ly vốn không dám sờ lắm, dù sao đây cũng là Mạn Đà La Vương, một trong chín đại Yêu Vương. Sự hung ác của Mạn Đà La Vương đã ăn sâu vào lòng của Yêu tộc.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Nhưng nó phát hiện Mạn Đà La Vương lại không hề có phản ứng.
"Chíp chíp chíp!!"
Tiểu hồ ly bắt đầu vui vẻ kêu loạn với Triệu Tiểu Bắc.
"Ngươi tiểu gia hỏa này, một đóa hoa mà sợ cái gì?" Triệu Tiểu Bắc cưng chiều vỗ vào trán tiểu hồ ly.
Tiểu hồ ly kích động không thôi, Mạn Đà La Vương này lại không có phản ứng.
Nó muốn đánh c.h.ế.t tên xấu xa này, vì gia gia, vì các huynh đệ tỷ muội trên Thanh Khâu Sơn báo thù.
Thế là tiểu hồ ly múa may hai móng vuốt của mình, đ.ấ.m loạn xạ vào Mạn Đà La Vương.
Nhưng dù tiểu hồ ly có múa may móng vuốt thế nào, hoa mạn đà la cũng không động đậy.
"Ngươi một Yêu tộc nhỏ bé cũng dám đánh ta, đợi ta ra ngoài, ta nhất định sẽ g.i.ế.c ngươi." Mạn Đà La Vương lớn tiếng gào thét.
Giờ phút này, tiểu hồ ly đã can đảm hơn, nó cũng biết Mạn Đà La Vương căn bản không thể động đậy.
Cho nên nó rất lớn gan, đặt móng vuốt của mình lên cánh hoa mạn đà la mà tùy ý đánh.
"Vì gia gia báo thù, vì các huynh đệ tỷ muội báo thù, ta muốn đánh c.h.ế.t tên khốn này."