Họ Nói Tôi Là Thiên Kim Thật

Chương 5



Gia đình cậu ta, cả cha lẫn mẹ đều có thành tựu lớn trong sự nghiệp, thậm chí mẹ cậu ta còn giỏi hơn cả cha cậu ta.

Cậu ta đã nhận được bài học, chỉ là tôi không nhận được lời xin lỗi, "Tần Diệu Đồng” cũng vậy.

Sau kỳ thi giữa kỳ, thành tích của tôi thực sự đã được cải thiện so với trước đây.

Nhưng vẫn chưa đủ.

Trên trường học, tôi không gặp Tần Tư Vũ nhiều, nhưng cô ta được coi là nhân vật nổi tiếng trong trường, những tin tức về cô ta vẫn không ngừng lọt vào tai tôi.

Cô ta tham gia cuộc thi nào, giành giải thưởng gì, hay chuyện giữa cô ta và Hạ Phạm, hoặc thậm chí là những tin đồn giữa tôi và cô ta.

Cuối tuần, tôi cũng không muốn về nhà họ Tần.

Việc tìm cớ để không về nhà không khó.

Tôi mua vé đi tham quan tất cả các khu triển lãm trong thành phố.

Tôi nhìn thấy rất nhiều thứ được lưu lại từ lịch sử, thậm chí còn tìm thấy những cái tên quen thuộc trong một vài ghi chép, nhưng cũng có nhiều người giống như tôi, đi qua lịch sử mà không để lại một lời nào, như những dòng suối nhỏ hòa vào biển lớn.

Ngay cả bây giờ, tôi vẫn mang trong lòng những cảm xúc phức tạp.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Tôi may mắn được nhìn thấy Hoa Hạ hưng thịnh.

Ngay cả khi đi trên những nơi từng đi qua, tôi vẫn thường xuyên cảm thấy cảm giác thương hải tang điền khó tả.

Chưa đầy một trăm năm, những thay đổi trên mảnh đất này là điều tôi của năm đó không dám tưởng tượng.

8

Kỳ thi cuối kỳ đến rất nhanh, tôi nộp đơn xin chuyển ngành cho giáo viên chủ nhiệm.

Bây giờ chế độ thi đại học dường như cũng đã thay đổi, tôi đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn chọn Vật lý, Hóa học và Sinh học.

Giáo viên chủ nhiệm nhìn bảng điểm của tôi, nói: "Diệu Đồng, thành tích của em sẽ có lợi thế hơn nếu theo ban xã hội."

Đúng thế, trong hơn nửa học kỳ, tôi đã vươn lên vị trí đứng đầu trong lớp kém nhất.

Thành tích hai môn Lịch sử và Chính trị của tôi thậm chí còn xếp hạng cao trong toàn khối, môn Tiếng Anh cũng tương tự.

Lên lớp mười hai, trường học sẽ điều chỉnh lớp dựa trên thành tích, tôi rất có thể sẽ chuyển sang một lớp khác.

Mặc dù thành tích ban tự nhiên của tôi đã cải thiện đáng kể, nhưng giáo viên chủ nhiệm vẫn thấy không mấy lạc quan.

Cô ấy khuyên tôi con gái giỏi ban xã hội mà chuyển sang học ban tự nhiên, chênh lệch nhiều đến mức như mặt sông so với mặt biển.

Tôi không thay đổi quyết định.

Việc này cuối cùng cũng đến tai nhà họ Tần.

Tần Diệp không đồng ý với quyết định chuyển ngành của tôi, ông ta thấy, tôi và Tần Tư Vũ học ban xã hội rồi vào một trường đại học tốt, sau này dùng để kết hôn sẽ có thể diện hơn.

Tôi và Tần Tư Vũ đều bị loại khỏi quyền thừa kế công ty.

Tiếc là tôi không nghe lời ông ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tần Diệp tức giận, ông ta nói: "Rõ ràng con học xã hội tốt hơn tự nhiên, tại sao lại cứ phải học thứ mình không giỏi? Với thành tích hiện tại, con có thể vào một trường đại học tốt, nếu chuyển sang ban tự nhiên xong thành tích giảm sút thì sao?"

Tôi bình tĩnh đáp: "Con có thể học được."

Tôi biết tại sao ông ta tức giận, không phải vì tôi học ban tự nhiên có tốt hay không, mà là vì ông ta ghét người trong nhà chống đối mình.

Ông ta dường như bị tôi làm cho tức đến bật cười.

Nhưng ngay lúc này, người mẹ hiện tại của tôi khẽ nói xen vào: "Hoài Thước từ nhỏ cũng giỏi ban tự nhiên, nói không chừng Diệu Đồng cũng..."

Câu nói này vừa nói ra, tôi thấy mặt Tần Tư Vũ trở nên tái nhợt.

Việc nhà họ Tần bất công thể hiện rõ ở mọi mặt, bao gồm cả Tần Hoài Thước thường đứng về phía Tần Tư Vũ, đó là thứ cô ta dựa dẫm nhất, nhưng quan hệ huyết thống thì không thể thay đổi.

Tôi không để tâm đến nhà họ Tần nên tôi cũng chẳng buồn liếc nhìn những cử chỉ thân mật đã trở thành thói quen của họ.

Ví như những bộ quần áo đắt đỏ, trang sức quý giá trong phòng của Tần Tư Vũ và Tần Hoài Thước, tôi chẳng màng quan tâm, ngay cả Tần Diệu Đồng trước kia, tôi cũng không còn để ý.

Cô ấy là cô gái khao khát tình yêu, còn tôi đã quá cái tuổi theo đuổi ái tình.

Tôi kiên quyết chọn học ban tự nhiên.

Ở trong cái nhà này, việc không được coi trọng đôi khi cũng có cái lợi.

Dưới sự kiên quyết của tôi, phía trường học đã sắp xếp cho tôi vào một lớp mới.

9

Nghỉ hè, mọi người đều rất bận rộn.

Cha mẹ Tần bận rộn việc làm ăn và xã giao, Tần Hoài Thước bận rộn việc tiếp quản công ty, còn Tần Tư Vũ thì bận rộn tham gia các khóa học nhạc cụ và dành thời gian bên Hạ Phạm.

Tôi không hiểu tại sao trong thời đại này, những thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi vẫn bị ràng buộc bởi một tờ giấy đính hôn.

Có lẽ họ không coi đó là ràng buộc.

Tôi cả ngày chìm đắm trong phòng học, việc tiếp cận thông tin trong thời đại này rất nhanh, cũng rất đơn giản.

Chỉ cần có lòng, tôi có thể tìm kiếm đủ loại khóa học bổ túc trên mạng.

Những kiến thức mà tôi từng muốn tiếp cận nhưng phải từ bỏ vì nhiều hạn chế, giờ như thủy triều ập về phía tôi.

Tôi ra sức học.

Học đến mức đầu óc quay cuồng, tôi bước ra khỏi phòng, xuống tầng dưới, đúng lúc gặp Tần Tư Vũ vừa trở về.

Hôm nay cô ta vẫn mặc quần áo lộng lẫy, toàn bộ đồ trên người trông rất đắt tiền, trang điểm tinh tế xinh đẹp, lúc bắt gặp ánh mắt tôi, cô ta dừng lại một chút, rồi trong mắt hiện lên vẻ khinh bỉ.

Tôi không có ý định trò chuyện với cô ta, định lách người rời đi.

“Tần Diệu Đồng.” Tôi nghe thấy cô ta gọi tôi: "Có phải cô nghĩ mình là con ruột thì ngon lắm đúng không?”

Hình như trước đây “Tần Diệu Đồng” cũng từng nghe lời tương tự.

Tôi khó hiểu nhìn cô ta, muốn nghe xem cô ta còn định nói gì.

“Giới của chúng tôi, không phải là nơi mà những người quê mùa như cô có thể hòa nhập được.” Cô ta chậm rãi nói: "Cô về đây lâu như vậy, có được người bạn nào trong giới này chưa? Họ đều coi thường cô.”


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com