Vân Tử Cẩm lấy điện thoại, một đoạn video 10 giây gửi cho Lục Vân Khuyết đang ở Đế Kinh.
Mộng Vân Thường
— Thanh Thanh Tử Cẩm: «Video.jfg» Xem , màn b.ắ.n pháo hoa thường niên ở quảng trường nhỏ, năm nào em cũng đến xem.
Lúc , Lục Vân Khuyết đang ở lão trạch họ Lục, cùng Lục Chính Quốc đánh cờ. Nghe tiếng điện thoại, lập tức mở xem.
Thấy tin nhắn của Vân Tử Cẩm, vội kiểm tra và nhanh chóng hồi đáp.
— L: Đẹp lắm, tiếc là ở bên em.
Nhắn xong, Lục Vân Khuyết chụp bàn cờ mặt và gửi cho Vân Tử Cẩm.
— L: «Ảnh.jpg» Đang đánh cờ với ông cụ.
Nhìn tin nhắn của Lục Vân Khuyết, Vân Tử Cẩm khẽ mỉm .
— Thanh Thanh Tử Cẩm: Không , màn pháo hoa năm nào cũng , chắc chắn sẽ cơ hội cùng xem. Anh cứ yên tâm đánh cờ với ông nội , lát nữa bọn em xem xong pháo hoa còn dạo phố nữa, lẽ thể nhắn tin cho kịp thời .
Dù lý do ngoài là để xem pháo hoa, nhưng họ thể xem xong về ngay trại trẻ mồ côi.
Gần quảng trường nhỏ mấy con phố bộ, bán đủ loại quần áo, trang sức và đồ ăn vặt.
Ở đây, dù bạn dạo chơi thâu đêm cũng .
Thấy tin nhắn của Vân Tử Cẩm, Lục Vân Khuyết thầm chửi "tiểu vô tình", nhưng nội dung hồi đáp vẫn là bảo cô cứ vui chơi, cần lo cho .
Khi màn pháo hoa kết thúc, Phan Hiểu Kiều và mấy khác kéo Vân Tử Cẩm về phía phố bộ. Vân Tử Cẩm thực sự thời gian xem điện thoại.
Mọi ăn, khi dạo hết một con phố, tay ai cũng xách đầy đồ ăn vặt.