Có thể , ngoài việc từng thấy ngựa từ xa, Vân Tử Cẩm bao giờ thực sự chạm tay một con ngựa thật.
Lục Vân Khuyết cũng vội cưỡi ngựa mà bên cạnh Vân Tử Cẩm, lúc chọn ngựa thể đưa một vài gợi ý cho cô.
Người phụ trách trường đua nhanh chóng dẫn hai đến chuồng ngựa. Hàng dài những chú ngựa đủ màu sắc khiến Vân Tử Cẩm hoa cả mắt.
"Phía là những con ngựa tính khí hung dữ, khuyến khích cô Vân chọn. Còn phía tính tình ôn hòa hơn, nhưng hai con trong cùng đặt dài hạn. Từ đây đến đây, cô thể chọn bất kỳ con nào."
Vân Tử Cẩm một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng một chú ngựa hồng nâu, sống mũi trắng toát, trông vô cùng cao quý.
"Chọn con , nó quá."
Không hiểu lời Vân Tử Cẩm , chú ngựa hồng kêu lên hai tiếng, thể cảm nhận nó đang vui.
"Cô chọn xong?"
Vân Tử Cẩm gật đầu: "Chính là nó."
"Vâng, cô cho nó ăn chút gì , lát nữa nhân viên sẽ dắt ngựa cho cô."
Bên cạnh chuồng ngựa sẵn thức ăn, nhưng những thứ đều trả tiền, một củ cà rốt giá hai ba chục tệ. Tuy nhiên, Lục Vân Khuyết là chủ trường đua, Vân Tử Cẩm cùng , tất nhiên cần trả tiền.
Vân Tử Cẩm cho chú ngựa chọn ăn một chút, phụ trách trường đua liền ngăn . Cho ăn quá nhiều , vì lát nữa ngựa còn vận động. Vừa ăn no vận động dễ gây đau bụng, lợi cho sự an của Vân Tử Cẩm.
Lục Vân Khuyết ngựa riêng tại trường đua. Sau khi Vân Tử Cẩm chọn xong, liền sai dắt ngựa của .
khi cưỡi ngựa, họ cần trang phục. Lục Vân Khuyết dẫn Vân Tử Cẩm chọn một bộ đồ cưỡi ngựa mới.
Bình thường Vân Tử Cẩm mang vẻ ngoài dịu dàng, nhu mì của một cô gái nhỏ, nhưng khi mặc đồ cưỡi ngựa, toát lên vẻ tú khiến Lục Vân Khuyết thể rời mắt.
Vân Tử Cẩm mỉm : "Lần đầu mặc, còn sợ thấy kỳ quái."
Cô suýt nữa thì chân tay nọ.
"Không kỳ quái chút nào, . Đi thôi, dẫn em vài vòng."
Lục Vân Khuyết nắm tay Vân Tử Cẩm, dẫn cô khỏi phòng đồ, trở trường đua.
Ngựa của Lục Vân Khuyết nhân viên dắt theo, còn thì đỡ Vân Tử Cẩm lên ngựa tự cầm dây cương.
Vân Tử Cẩm ban đầu còn lo lắng, nhưng khi cúi thấy Lục Vân Khuyết, cô bỗng cảm thấy an tâm lạ thường. Nếu là nhân viên trường đua dắt ngựa, lẽ cô sẽ mất một lúc mới quen .
"Em thử tự cầm dây cương ?"
Thấy Vân Tử Cẩm quen, Lục Vân Khuyết đề nghị cô tự cưỡi. Để khác dắt ngựa thì dù thoải mái đến cũng thể coi là cưỡi ngựa.
Nói , Lục Vân Khuyết đạp chân, nhảy lên ngựa, cùng Vân Tử Cẩm. Tay cầm dây cương, Vân Tử Cẩm tự nhiên ôm lòng.
"Nhìn tay , kéo sang bên là rẽ trái, bên là rẽ ..."
Lục Vân Khuyết giảng giải cách dùng dây cương cho Vân Tử Cẩm. Nhân viên trường đua Nhậm Diệu đang dắt ngựa của Lục Vân Khuyết cảnh tượng sân, lòng đầy cảm khái.
Nếu tận mắt chứng kiến, sẽ bao giờ tin . Lục Vân Khuyết kiên nhẫn dạy khác cưỡi ngựa? Nói ai tin chứ?
nghĩ đến dung mạo của Vân Tử Cẩm, Nhậm Diệu thấy việc Lục Vân Khuyết sa lưới tình cũng lý do.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Từ xưa hùng khó qua ải mỹ nhân, ngay cả đóa hoa lạnh lùng Lục tổng cũng ngoại lệ. Trước đây gần gũi nữ nhân chỉ vì gặp khiến động lòng mà thôi.
Giờ xem kìa, dù là Lục Vân Khuyết, khi yêu cũng giống những trai bình thường khác, thể kháng cự thích.