là ảo giác , suốt chặng đường từ nhà đến sân bay… từng gặp một đèn đỏ tắc đường nào.
Mỗi xe đến ngã tư, đèn đỏ lập tức chuyển sang xanh. Nếu chỉ một hai thì thể coi là may mắn, nhưng từ khu biệt thự Tinh Vũ Hoa Phủ đến sân bay quốc tế Đế Kinh, ít ngã tư đèn xanh đèn đỏ.
Thế mà chiếc xe họ luôn đúng giây phút đèn chuyển xanh, thậm chí gặp cảnh tắc đường.
Thật thể tin nổi!
Lục Vân Khuyết đặt tay lên vị trí lá bùa Vận May Liên Tiếp: Không lẽ nào thật sự tác dụng?
Tuy nhiên, cũng hiểu rằng những chuyện chỉ thể cảm nhận chứ thể diễn tả thành lời. Nếu quả thật là do lá bùa may mắn Vân Tử Cẩm tặng, thì việc cũng nên tiết lộ.
Bằng , đổ xô đến xin bùa, cuộc sống của cô sẽ chẳng còn yên .
Trước khi xuống xe tại sân bay, Lục Vân Khuyết đặc biệt dặn dò tài xế tiết lộ chuyện hôm nay, nhất là việc Vân Tử Cẩm tặng một lá bùa may mắn.
Nếu … những kẻ ý đồ sẽ liên tưởng ngay đến lá bùa. Đó là kết quả mong .
"Tổng giám đốc! Cuối cùng ngài cũng đến, suýt nữa là lỡ chuyến bay . May mắn , thông báo chuyến bay của chúng hoãn, nên chúng đủ thời gian thủ tục."
Mạc Bân đợi ở cửa sân bay, thấy Lục Vân Khuyết liền bắt đầu chuỗi lời liên hồi.
Nghe tin chuyến bay hoãn, Lục Vân Khuyết nhíu mày. Lá bùa may mắn thật sự…
"Ừ, thôi."
Chuyến công tác đột xuất khiến cả hai kịp chuẩn hành lý, chỉ mang theo giấy tờ tùy . Tuy nhiên, Lục Vân Khuyết nhà riêng ở Pháp, Mạc Bân cũng thường xuyên công tác cùng nên trong nhà luôn sẵn quần áo. Những vật dụng cá nhân khác cũng chuẩn sẵn.
Mạc Bân cầm giấy tờ của cả hai, lo lắng sợ Lục Vân Khuyết lạc, nhanh chóng tất thủ tục. Không hành lý ký gửi nên việc diễn suôn sẻ. Khi họ xong thủ tục và phòng chờ VIP, thì thông báo chuyến bay sẵn sàng.
"Wow! lúc quá! Nữ thần may mắn đang mỉm với chúng !"
Mạc Bân chuyện lá bùa, chỉ cảm thán hôm nay thật may mắn.
Lục Vân Khuyết khẽ ho một tiếng, hiệu cho Mạc Bân nhanh chóng di chuyển.
Không nữ thần may mắn nào cả, chỉ lá bùa do Vân Tử Cẩm tặng mà thôi.
Hai thuận lợi qua cửa an ninh, lên máy bay và tìm chỗ ở khoang hạng nhất.
Vừa xuống, Mạc Bân tiếp tục buông lời:
"Tổng giám đốc , nếu hôm nay nhanh tay, hai vé khoang hạng nhất cuối cùng thuộc về khác ."
Máy bay riêng kịp xin lộ trình, nên máy bay thương mại thì tất nhiên Lục Vân Khuyết khoang hạng nhất. Khi đặt vé, Mạc Bân cảm thấy hôm nay thật may mắn.
"Im lặng . Đến Pháp vẫn là ban ngày, nếu kiệt sức thì nhất nên tranh thủ chợp mắt ngay bây giờ."
Nếu vì năng lực của Mạc Bân quá , đôi khi Lục Vân Khuyết thật sự khác.
Nghe lời , Mạc Bân ngoan ngoãn im lặng. lời khuyên của Lục Vân Khuyết cũng lý, khi hạ cánh, họ sẽ tham dự một cuộc họp ngay lập tức. Nếu tranh thủ nghỉ ngơi máy bay, thì đến nơi sẽ còn thời gian để nghỉ.
Lục Vân Khuyết yêu cầu tiếp viên mang cho một miếng che mắt mới, đeo và bắt đầu thư giãn. Dù chắc ngủ , nhưng trạng thái vẫn hơn là nghỉ ngơi chút nào.
Mạc Bân cũng thêm gì, theo Lục Vân Khuyết, đeo miếng che mắt và nhắm mắt dưỡng thần.
Chuyến bay từ Hoa Quốc đến Pháp mất 7-8 tiếng. Lục Vân Khuyết và Mạc Bân ngủ một giấc dài, khi máy bay hạ cánh, cả hai đều tỉnh táo hơn hẳn.
Mạc Bân đầu cùng Lục Vân Khuyết công tác tại Pháp, nên dù là chuyến đột xuất, vẫn sắp xếp đến đón tại sân bay.
Lục Vân Khuyết sống kín đáo, nên đón chỉ lái một chiếc Maybach đen.
Vừa bước khỏi sân bay, đón thấy hai , vội chạy đến: "Tổng giám đốc Lục, trợ lý Mạc!"
Người là nước ngoài, tiếng Hoa với chất giọng đặc trưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Về biệt thự , cả và tổng giám đốc đều cần quần áo."
Bộ đồ Lục Vân Khuyết đang mặc là trang phục dự lễ khởi công trang viên của Vân Tử Cẩm. Dù trông vẫn chỉnh tề, nhưng với , nó bám bụi đường dài.
Việc mặc bộ đồ dự họp là điều thể chấp nhận.
Mạc Bân cũng nghĩ tương tự, khi hạ cánh, việc đầu tiên là tắm rửa từ đầu đến chân.
"Vâng!"
Gulo lái xe thành thạo, đưa hai về biệt thự của Lục Vân Khuyết tại Pháp.
40 phút , họ về đến nơi.
Lục Vân Khuyết nhanh chóng phòng và gọi điện thoại đường dài cho Vân Tử Cẩm.