Vừa cúp điện thoại, Lục Vân Khuyết cúi đầu Vân Tử Cẩm.
Vân Tử Cẩm cho cơ hội tiếp tục, đẩy ngay lập tức.
"Một lát nữa thư ký của đến, em mặc thế gặp khác tiện, lấy giúp em quần áo nhé."
Dù hiện tại Vân Tử Cẩm che chắn kín đáo từ đầu đến chân, nhưng mặc áo choàng tắm gặp vẫn lịch sự.
Lục Vân Khuyết liếc trang phục của cô, cũng thấy quả thực .
"Được, em đợi ở đây nhé, ngoài lấy đồ cho em."
Lục Vân Khuyết bước khỏi phòng, thấy tiếng gõ cửa bên ngoài. Từ lỗ nhòm xác định là thư ký mà nhờ mua quần áo cho Vân Tử Cẩm, mới mở cửa.
Dương thư ký ngoài cửa, nở nụ chuyên nghiệp chuẩn mực, đưa túi đồ cho Lục Vân Khuyết: "Tổng giám đốc, quần áo ngài yêu cầu đều ở trong . Vì là đầu mua nên kích cỡ thể chút sai lệch. Ngài bảo cô Vân thử , nếu sẽ đề nghị cửa hàng giao một bộ khác."
Lục Vân Khuyết nhận lấy túi đồ từ tay Dương thư ký: "Được, cô đợi , để cô thử xem ."
Phải , Dương thư ký thể trở thành thư ký của Tổng giám đốc Lục thị quả là bản lĩnh. Quần áo bên ngoài gì, nhưng đồ lót bên trong khít, thật đáng nể.
Thay xong quần áo, Vân Tử Cẩm bỏ trang phục hôm qua cùng chiếc áo sơ mi và áo choàng tắm của Lục Vân Khuyết túi đồ Dương thư ký mang đến.
Cô sẽ mang về giặt sạch trả cho .
Sau khi đồ và thu dọn xong xuôi, Vân Tử Cẩm mới mở cửa phòng bước , mở cửa thấy Lục Vân Khuyết chờ sẵn ngoài đó.
"Thay xong ? Có chỗ nào ?"
Lục Vân Khuyết kéo Vân Tử Cẩm , xoay cô một vòng bằng tay.
"Đều cả, Dương thư ký của mua chuẩn."
Điều quan trọng là quần áo cô chọn thế nào, mà là chỉ xuất hiện vài ở Lục thị, Dương thư ký thể mua chính xác đồ vặn với cô, điểm khiến Vân Tử Cẩm khâm phục.
"Vừa là , về thưởng cho cô ."
Dương thư ký mua đồ khiến Vân Tử Cẩm hài lòng, Lục Vân Khuyết đương nhiên keo kiệt. Dù chi từ công quỹ , tài khoản cá nhân của cũng thiếu chút tiền đó.
Chỉ cần ghi chú rõ mục đích chuyển tiền, ai kiểm tra cũng gì.