Hệ Thống Biến Tôi Thành Blogger Nổi Tiếng

Chương 62: Chương 62: Phiên ngoại của Phương Hà



Editor: Nại Nại

 

Ngoại truyện của Phương Hạ ở ngôi thứ nhất.

 

___

 

Tôi tên Phương Hạ.

 

Mỗi ngày thức dậy trên chiếc giường sang trọng xa hoa rộng rãi 30 mét vuông.

 

Không lừa mọi người đâu, thật sự đấy.

 

Hôm nay vừa mới mở mắt ra, ánh sáng chói lóa của ánh mặt trời len lỏi qua tấm rèm cửa sổ chiếu thẳng vào trên người tôi.

 

Là một mùa đông ấm áp.

 

Vẫn là chiếc giường sang trọng và căn phòng quen thuộc ấy, còn tôi vẫn là một cô gái xinh đẹp như hoa.

 

Sinh ra đã xinh đẹp, phương hoa tuyệt đại.

 

Không sai, tôi không biết xẩu hổ như vậy đó.

 

Mỗi ngày chụp ảnh tạp chí với vẻ mặt lãnh đạm lạnh lùng, nhưng giờ chẳng có ai để khoe nữa, vậy thì có sao?

 

Sau khi rời giường, nhanh chóng rửa mặt, rồi chọn chọn lựa lựa đồ mặc trong tủ quần áo, cuối cùng cũng chọn được một chiếc lễ phục.

 

Những tua rua màu đen được đính những viên kim cương nhỏ, không hề đơn điệu hay sang trọng gì, nhưng rất nổi bật khí chất khi mặc lên.

 

Rất thích hợp cho việc đi thảm đỏ hôm nay.

 

10 giờ rưỡi.

 

Cách thời gian xuất phát vẫn còn sớm, cho nên lướt Weibo chút đã.

 

Trên thực tế thì cuộc sống thường ngày của người nổi tiếng cũng không hề khác với người bình thường là bao. Vẫn là công thức và hương vị quen thuộc: mỗi ngày ngoáy chân lướt Weibo.

 

Trên trang chủ, bài đăng đầu tiên trên newsfeed khiến tôi choáng ngợp muốn lóe mù mắt chó với đôi mắt lấp lánh đào hoa, trông cực kỳ quyến rũ rung động lòng người.

 

Tiêu đề là: Nam diễn viên trẻ nổi tiếng Ngô Nam bị nghi ngờ là ngoại tình với nữ diễn viên nổi tiếng Ninh Văn.

 

Vãi.

 

Thật ra tôi vẫn luôn biết rằng giới người mẫu và giới diễn viên khác nhau một trời một vực.

 

Giống như trước khi gặp được Quý Lan, thói quen hằng ngày của tôi là chụp ảnh tạp chí, tạo dáng và mua đồ thời trang cao cấp, thuận tiện nghe mấy cô chị em người mẫu khoe khoang.

 

Tuy rằng hai giới khác nhau, nhưng có rất nhiều diễn viên vẫn cố gắng hết sức để hòa nhập vào trong giới khác, cho nên cũng dễ hiểu khi mà họ lại kiêu căng ngạo mạn bắt được một số tin đồn... còn là tin đồn hàng thật giá thật.

 

Cũng nhân tiện khiến cho một người mẫu vô danh tuyến 18 như tôi một cơ hội để nhìn ngắm thế giới... cuộc sống riêng tư cá nhân của người nổi tiếng hoàn toàn khác biệt với cuộc sống hào nhoáng thường thấy mà họ thể hiện ra trước mặt công chúng.

 

Cướp phiên vị của tôi?

 

Xé.

 

Cướp đàn ông của tôi?

 

Xé.

 

Cướp thương hiệu của tôi?

 

Xé.

 

Cho nên khi tôi bước chân vào giới giải trí được hai năm rưỡi, những cô chị em người mẫu kia đều cười ngạo tôi vì tôi đã tự mình hạ thấp địa vị của mình.

 

Nhưng tôi có thể làm sao, tôi cũng rất tuyệt vọng đây này.

 

Mấy người nhìn mấy người xem, mấy người có thể mượn đồ hiệu bất cứ lúc nào mấy người muốn, còn tôi thì sao, chỉ có thể đau khổ tự mình mua mà thôi.

 

Nhưng mà đổi một góc nhìn khác thì đây cũng là một chuyện đáng để tự hào.

 

Không còn cách nào, ai bảo chị đây có tiền chứ.

 

Quay lại vấn đề chính.

 

Cho nên hôm nay, khi nhìn thấy tin tức Ngô Nam ngoại tình, tôi rất bình tĩnh.

 

Cũng tin đây là sự thật.

 

Showbiz chính là như vậy, ngay cả những cặp vợ chồng nổi tiếng gắn bó như keo sơn cũng không thể gặp mặt nhau mỗi ngày.

 

Nếu có chuyện gì xảy ra thì người đầu tiên biết cũng là paparazzi... ai bảo người ta cầm theo camera 24/7 để quan sát nhất cử nhất động của anh chứ.

 

Thậm chí tôi còn không nghi ngờ chút gì, nếu ngày nào đó Ngô Nam bị người ta đâm một đao chết ngắt thì hung thủ và bọn paparazzi sẽ chia nhau chiến lợi phẩm.

 

Cho nên...

 

Lúc tên khốn nạn này ngoại tình tôi cũng không ở hiện trường, nhưng lúc anh ta chết tôi nhất định có mặt.

 

Chỉ là khi tôi xách chiếc túi đựng viên gạch trong đó vọt đến nhà anh ta, tôi sốc.

 

Mở cửa ra...

 

Là hai cặp mông...

 

Ảnh đế Ngô Nam bình thường cao cao tại thượng ra vẻ đạo mạo của chúng ta thế mà đang nằm bò chổng mông lên trời trên mặt đất.

 

Ảnh hậu Ninh Văn bình thường làm ra vẻ ta đây rất đoan trang ưu nhã của chúng ta thế mà cũng đang nằm bò chổng mông lên trời trên mặt đất.

 

Ách... tư thế kia... cực kỳ giống với lúc tôi đào ổ kiến khi còn nhỏ vậy.

 

Sau đó, ngay khi bọn họ nghe thấy tiếng động thì lập tức cất đồ đi ngay.

 

Từ góc độ của tôi, tôi nhìn thấy hình như là một đống giấy, cũng có thể là thứ khác.

 

Nhưng nói tóm lại là bọn họ cất đồ đi, hoảng loạn đứng dậy.

 

Vẻ mặt Ngô Nam ngáo đá nhìn tôi: "Em em em em sao em lại đến đây! Anh anh anh anh không phải nói với em anh đi công tác rồi sao?"

 

Ha hả.

 

Nếu anh đang đi công tác thì tại sao lại bị bọn paparazzi chụp được ảnh anh và Ninh Văn 2 ngày 8 lần ra ra vào vào biệt thự cao cấp hả?

 

Ninh Văn cũng ngáo ngơ nhìn cô nói lắp: "Tôi tôi tôi tôi chúng tôi thật sự không có xảy ra chuyện gì cả!"

 

Ha hả.

 

Nếu hai người không có cứt mèo gì thì nói lắp cái méo gì!

 

Nhưng mà tôi lười giải thích, cũng lười chất vấn.

 

Hai người bọn họ lo lén phén với nhau đến mức không thèm đọc báo lá cải, nói dối đến mức quên luôn khả năng diễn xuất của mình rồi.

 

To gan thật.

 

Thậm chí tôi còn bắt đầu nghi ngờ, có phải Ngô Nam nhận nhiều vai có thiết lập nhân vật ngu nhiều rồi hay không, lại mẹ nó ngu một cách đáng đánh như thế này.

 

Tôi cũng bắt đầu nghi ngờ, có phải tôi mù cmn mắt rồi hay không, lại có thể coi trọng con hàng này.

 

___

 

Quý Lan luôn nói tôi là diễn viên trời sinh.

 

Hôm nay, cuối cùng tôi cũng tin lời cô bé nói rồi.

 

Haiz...

 

Tôi đứng ở trước tấm gương toàn thân trong nhà, chỉ cảm thấy vô cùng thê lương.

 

5 tiếng đồng hồ trước, đầu bù tóc rối hét khàn cả giọng mắng chửi đôi cẩu nam nữ kia, dám ngoại tình mà không thèm quan tâm đ ến phép tắc hay đạo đức nào cả.

 

Hù đến cô em gái nhỏ ảnh hậu chạy trối chết, sau đó vung tay tát mạnh vào mặt tên anh trai ảnh đế chiết tiệt kia no đòn.

 

2 tiếng trước, tôi lại mắt ngọc mày ngài vô cùng xinh đẹp, nở nụ cười tiêu chuẩn mà xuất hiện trên thảm đỏ... Tư thế yểu điệu bước đi quyến rũ.

 

Ngay cả khi các phóng viên từ các đài truyền hình lớn giơ microphone lên hỏi tôi Ngô Nam có phải ngoại tình thật không, tôi cũng vô cùng bình tĩnh.

 

Đèn flash sáng lên, microphone giơ cao, tôi vẫn luôn là center... center thì không thể sụp đổ được.

 

Cho nên tôi nói: "Tình cảm của chúng tôi rất tốt, Ngô Nam vẫn xem cô Ninh như em gái mà thôi, cảm ơn các đơn vị truyền thông đã quan tâm đ ến tôi nhé."

 

Cho đến thật lâu về sau, khi nhớ lại ngày hôm đó, tôi cảm thấy bản thân mình thật mẹ nó là một nhà tiên tri.

 

___

 

Ba ngày.

 

Suốt ba ngày.

 

Ngô Nam như biến mất khỏi thế giới, vô thanh vô tức, không xuất hiện trong ống kính của bất kỳ ai.

 

Bao gồm cả paparazzi.

 

Tôi không thể không nghi ngờ, bản thân có phải là quạt ba tiêu chuyển thế của Thiết Phiến công chúa không, một bàn tay là có thể ném bay một người sống sờ sờ xa vạn dặm... cho nên ngay khi anh ta chưa kịp xuất hiện trong tầm nhìn của công chúng mà cứ như vậy, ngay khi tôi còn chưa suy nghĩ xong thì có người đến cửa.

 

Ha hả, thế mà tôi quên đổi khóa mất.

 

Để cho đôi tiện nhân kia cơ hội đến nhà tôi.

 

Không đợi tôi thể hiện khả năng diễn xuất của mình một lần nữa thì anh ta đã lên tiếng: "Ninh Văn thật sự là em gái của anh, là em gái ruột!"

 

"Ngày hôm đó bọn anh đang bàn bạc một chút chuyện thôi! Thất sự không hề ngoại tình!"

 

Sau đó, anh ta quỳ một gối, giơ nhẫn kim cương lên hỏi tôi: "Cho nên, em có đồng ý gả cho anh không?"

 

Ninh Văn ở bên cạnh nở nụ cười xinh đẹp như hoa.

 

Đệch mọe!

 

Tôi thế mà bị chơi một vố.

 

___

 

Cái méo gì?

 

Em gái của anh?

 

Vì sao anh họ Ngô còn em gái anh họ Ninh?

 

Vì sao ngày đó anh không giải thích?

 

Ở trong lòng có vô số làn đạn sượt qua.

 

Còn mặt tôi thì vô cảm.

 

___

 

Cái gì?

 

Cuối cùng thì sao?

 

Cuối cùng đương nhiên là tôi đồng ý rồi.

 

Có được bảo vật vô giá thì dễ chứ kiếm chồng khó lắm.

 

Cho nên bắt đầu từ ngày đó...

 

Tôi chỉ có thể ngủ trên chiếc giường king size 15 mét vuông mà thôi.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com