Không còn lời gì để nói, đại lão này có phải là bạn trai cũ hay là anh trai ruột của Phương Hạ không vậy, loại mặt hàng này có thể được dùng để làm người đại diện thì đúng thật là quá khen cho sự dũng cảm của người đó, thật đáng mừng.
Nếu như cô ấy có thể hot thì quả thật là ông trời mắt mù.
Sau khi xuống giường đánh răng rửa mặt, Quý Lan chọn một chiếc váy lụa dài không đến đầu gối trong tủ quần áo ra, cổ chữ V màu trắng tinh, có thêu ren phức tạp.
Cô vốn theo style tự nhiên phóng khoáng, cho nên không thích mặc váy lắm, nhưng ở trong cái ngày nắng nóng mùa hè makeup kiểu tàn nhang thì váy là một sự lựa chọn không tồi. Hơn nữa phối hợp với tông makeup thì không thể chọn váy nào có màu đỏ tươi vì dễ cướp đi tính nổi bậc của nhan sắc, cho nên màu càng mộc mạc một màu mới là một sự lựa chọn thích hợp nhất.
Bỏ qua đám quần chúng chạy đến ăn dưa từ hai chuyện khác thì cho dù thật sự tò mò muốn học hỏi hay chỉ đơn giản là cảm thấy cô photoshop ảnh chụp quá đà, thì vẫn có nhiều người ở khu bình luận la hét muốn xem quá trình trang điểm đó.
Cho nên cô quyết định quay một cái video.
Vào 3 năm sau, các video makeup với tốc độ cao đã trở nên nổi tiếng, ánh sáng phù hợp cùng với những lời chú thích tỉ mỉ đã gãi đúng chỗ ngứa của mọi người, cùng với cách thực hiện thực tế của các blogger đã khiến phương pháp này nhanh chóng nổi tiếng. Nhưng mà hiện giờ, ở trong nước thì trên mạng vẫn là những hình ảnh đã chỉnh sửa qua photoshop chiếm phần lớn.
Cho nên, cô có thể lợi dụng làn sóng danh tiếng này để lấy đà.
Mở camera của laptop lên, Quý Lan cố nén cảm giác ghê tởm lại chuyển sang chế độ blogger nổi tiếng trên mạng trong một giây: ngón trỏ và ngón giữa của tay trái ôm lấy chiếc cằm nhỏ nhắn, ngón út non nớt cuộn tròn thành một hoa lan nhỏ nũng nịu, tay phải đang sửa sang lại tóc mái trước ống kính, bờ vai hơi nghiêng về phía trước một chút, vừa đủ để lộ ra cảnh xuân ở trước ngực gãi đúng chỗ ngứa kia, vừa lộ lại không hề lộ.
Tóm lại, rất trà xanh, rất blogger.
Cẩu Đản ở bên cạnh run rẩy lẩy bẩy bước chân nhỏ đi đến trước mặt Quý Lan nhìn thoáng qua, lại run bần bật đi chỗ khác.
Thuận tiện còn lắc mông bỏ lại một câu: "Phụ nữ ở trái đất thật đáng sợ."
Quý Lan: "???" Mi có tin ta tiến tới đá mi một cước không???
Mặc kệ Cẩu Đản, cô chấp tay trước ngực đối diện ống kính bắt đầu tự giới thiệu.
"Xin chào mọi người, tôi xin tự giới thiệu một chút, tôi là chủ blog Hữu Hữu Hữu Mộc. Mấy ngày nay chuyện của tôi gây ồn ào ầm ĩ, cho nên có lẽ mọi người cũng hiểu được phần nào về cuộc sống hiện thực của tôi, thậm chí còn có một bộ phận còn ăn thịt người tìm thấy cả tên họ, địa chỉ và cả phương thức liên lạc của tôi nữa. Đối với điều này, tôi hết sức xin lỗi, thật sự là không ngờ tới chuyện riêng tư của mình lại mang đến phiền phức cho mọi người như thế, thậm chí còn làm phiền một ít người tuyên truyền miễn phí khắp nơi cho tôi nữa, phổ cập lời đồn tôi bị cưỡng gian kia, gia tăng độ nổi tiếng cho tôi rất nhiều."
Sau đó, cô chuyển chủ đề.
"Ngày hôm kia, tôi đã đăng bài đầu tiên trên Weibo, rất vinh hạnh trong lúc vô tình được food blogger có chứng thực V chia sẻ lại, cũng không cẩn thận lọt vào top 1 hot search. Rất nhiều người đang lan truyền thuyết âm mưu rằng cảm thấy tôi là acc clone của ai đó nữa. Nhưng thật ra chuyện này rất đơn giản, chỉ là chiều hôm đó tôi thành công đối đầu với một tên cặn bã nào đó, hơn nữa sau khi vượt qua được bài thi môn chính nên tâm trạng của tôi rất tốt, ước tính điểm của mình đạt được có thể tới hơn 400, cho nên tôi makeup xong rồi đăng bài lên thôi."
Cô cầm ly nước trước mặt lên uống một ngụm, Quý Lan cong cong mắt tiếp tục nói: "Có rất nhiều bình luận, tin nhắn đều đang hỏi tôi đã dùng đồ trang điểm gì cùng với từng bước cách makeup cụ thể như thế nào, đương nhiên cũng có một số người cảm thấy tôi là cao thủ photoshop."
Quý Lan mỉm cười: "Cho nên hôm nay tôi quyết định quay video lại để chứng minh mình trong sạch."
Sau đó, Quý Lan vừa giải thích với ống kính vừa thực hiện quá trình makeup, đơn giản là đánh kem nền, trang điểm mắt, bôi son, rồi đến bước cuối cùng chấm thêm mấy nốt tàn nhang trên mặt.
Trong quá trình còn rất kỹ càng tỉ mỉ trình bày các thương hiệu và cách sử dụng của từng sản phẩm nữa.
Sau khi hoàn tất, cô đứng lên, kiêu kỳ xoay người vài vòng với váy len màu trắng, khoe lớp makeup tươi tắn của mùa hè.
Tổng cộng mất 27 phút.
Tắt camera, cô trợn trắng mắt, cô bị sự ra vẻ của bản thân buồn nôn rồi.
Quý Lan: "..." Tôi có thể làm sao bây giờ, tôi cũng rất bất lực nha!
Quay video xong rồi vẫn chưa xong đâu, so với xu hướng mì ăn liền như hiện nay thì 27 phút còn quá dài, cần phải edit lại tốc độ và cắt bỏ một số cảnh vô dụng, rồi phải thêm các mỹ phẩm đã được sử dụng cùng với nhãn hiệu tương ứng, edit màu... mới tính là một video beauty hoàn chỉnh được.
Trong thời đại Weibo, cư dân mạng rất sẵn sàng vui vẻ chấp nhận mì ăn liền dâng đến miệng này.
Chẳng trách tại sao lại có làn sóng blogger có lòng dạ hiểm độc, tán tận lương tâm bán hàng giả hàng xấu, nhưng có hàng loạt người như tre già măng mọc, anh đuổi tôi tới lần lượt nhảy xuống hố.
Cho nên kiếp này cô có thể thuận tay làm một blogger chống hàng giả không?
Quý Lan vui vẻ thầm nghĩ.
Vừa tải phần mềm trên baidu, cô vừa phát sầu. Kiếp trước cô đã quen dùng Final Cut Pro chỉ hỗ trợ hệ thống OSX, mà bây giờ laptop lại là hệ thống win7. Không còn cách nào khác, cô chỉ có thể chọn đại một phần mềm nào đó tải xuống chắp vá dùng tạm thôi.
Sau khi điều chỉnh tốc độ x3, chèn thêm một ít văn bản, cũng xóa đi mấy đoạn ngắn, Quý Lan cẩn thận kiểm tra lại một lượt, rất hoàn hảo, ngoại trừ việc Cẩu Đản xuất hiện 3 lần chỉ chỉ trỏ trỏ trong ống kính.
Lười cắt nữa, nên cô trực tiếp đăng đoạn video đó lên luôn, kèm theo một biểu tượng cảm xúc hình trái tim. Sau đó cô nhắn tin riêng cho Phương Hạ rồi tắt Weibo, mở game ra.
Đáng tiếc Quý Lan bất cẩn đã quên mất một việc.
Loài chim bình thường trên trái đất sẽ không biết nói, nhưng mà Cẩu Đản trong video há mồm là nói tiếng người.
Cho nên, Weibo tại bùng nổ rồi.
___
Giao diện trò chơi.
Quý Lan đang quan sát thật kỹ vẻ ngoài của thương thành.
Năm nay, con game Kiếm Võng 3 của bọn đầu cơ còn chưa có thịnh hành lắm, trình độ của mọi người đối với xã giao nhìn chung vẫn còn dừng lại ở quan điểm 'tóc đỏ không bằng tóc bạc'.
Cho nên không có ai nghĩ đến vào tháng 8 của năm nay sẽ ra đầy tóc đỏ, vào ba năm sau thì bị hét giá lên đến trên trời tận 5 con số, có thể nói là 'nhà gần biển'.
Quý Lan vừa nhìn giao diện thương thành trong trò chơi ngẩn ngơ, vừa suy nghĩ xem làm sao để Cẩu Đản có thể giúp cô mua các vật phẩm phiên bản giới hạn.
Nếu không, hay tự mình cướp lấy một cái kịch bản gốc nào đó đi?
Đáng tin cậy hơn!
Đang định tải phần mềm để viết kịch bản gốc, điện thoại đột nhiên vang lên, là một dãy số quen mắt: 18912345678.
Quý Lan bắt máy, mở loa ngoài, vẫn là giọng nam khàn khàn kia như cũ, chẳng qua là thái độ đã tốt hơn trước rất nhiều, thậm chí còn lộ ra vẻ cúi người khom lưng: "Xin hỏi, là cô Quý Lan sao?"
Ồ, thú vị nha. Phương Hạ cũng coi như là có cả IQ lẫn EQ, sau khi nhìn thấy tin nhắn thì biết phải đưa người anh em này đến cho mình hả giận.
Cho nên cô không nói hai lời đã trực tiếp cúp máy luôn.
Không bao lâu sau, điện thoại lại đổ chuông, Quý Lan không kiên nhẫn hỏi: "Ai đấy?"
Giọng nam ở đầu dây bên kia muốn khóc đến nói: "À, đây là phòng làm việc của cô Phương, ngài là cô Quý đúng không ạ?"
"Đúng vậy." Quý Lan trả lời: "Anh muốn tặng quà hay muốn ký tên đây?" Không đợi đối phương trả lời, Quý Lan đã tiếp tục nói: "Không có gì hết không có gì hết."
Nói xong lại cúp máy.
Mười giây sau, điện thoại nhận được một tin nhắn mới.
[18912345678: QaQ tiểu tổ tông, tôi sai rồi. Tôi mời ngài ăn cơm, ngài đại nhân đại lượng bỏ qua cho tôi được không?]