"Tống công tử cho cô ta một vai diễn, là tưởng mình có thể làm chủ Tống gia rồi?"
"Mấy người thấy không, lúc nãy Tống đại tiểu thư mắng cô ta, vẻ mặt kinh ngạc của cô ta kìa, buồn cười c.h.ế.t tôi!"
Cũng có những cư dân mạng từng xem livestream của tôi và Tống Phi Phi yếu ớt lên tiếng.
"Tống đại tiểu thư và Lục Linh Châu thật sự rất thân, không phải cái loại quan hệ mà mấy người nghĩ đâu."
Chỉ là cư dân mạng phần lớn hay quên, sau khi tài khoản của tôi bị khóa, rất nhanh đã bị đa số mọi người lãng quên.
"Tống đại tiểu thư chắc chưa gặp đạo sĩ bao giờ, chơi với cô ta chỉ là cho vui thôi."
"Kết quả Lục Linh Châu coi cô ta là bàn đạp, quyến rũ anh trai người ta, thế này thì, cạch mặt!"
Cư dân mạng bênh vực tôi, rất nhanh đã bị nhấn chìm trong biển nước miếng của đám đông hóng chuyện.
Bất quá, giờ phút này tôi căn bản không rảnh để ý đến những nghị luận của cư dân mạng.
Bởi vì trời, sắp mưa rồi.
Thấy tôi cứ ngẩng đầu lên, Trương Sa Sa khẽ ho hai tiếng.
"Khụ, Đường Huyên, trợ lý nhà cô sắp bị cô mắng cho khóc đến nơi rồi đấy.
"Vừa vừa thôi."
Chuyện Đường Huyên thích làm nhất, chính là đối đầu với Trương Sa Sa.
Cô ta vốn không định nói nữa, nhưng Trương Sa Sa vừa mở miệng, lập tức kích phát đấu chí của cô ta.
"Lục Linh Châu, cô không phải đang học theo mấy bộ phim thần tượng đấy chứ?
"Chỉ cần cô ngẩng đầu lên, nước mắt sẽ không rơi xuống?
"Cười c.h.ế.t người, cô đến đây là để làm trợ lý cho tôi.
"Bây giờ, tôi ra lệnh cho cô đổi chỗ khác, dựng lều lên cho tôi!"
Tôi dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn cô ta.
"Cô không nhận thấy à?
"Trời hôm nay, ngay cả một chút gió cũng không có.
"Sắp có mưa to rồi, tránh ra, đừng làm lỡ việc của tôi!"
Nếu trước khi mưa xuống không dựng lều xong, sẽ bị ướt như chuột lột, những dụng cụ mà chúng tôi mang theo trong hành lý, đều phải cất giữ cẩn thận, tránh bị nước mưa làm ướt.
Nghe thấy mưa, Trương Sa Sa vội quay đầu nhìn trợ lý của mình.
Lục Bân ngồi xổm xuống sờ sờ cát mang hơi nước, lại vô cùng nghiêm túc nhìn xung quanh.
Một lát sau, anh ta vô cùng khẳng định lắc đầu với Trương Sa Sa.
"Sẽ không mưa đâu."
Lục Bân với tư cách là chuyên gia sinh tồn ngoài trời, danh tiếng và uy tín đều hơn tôi rất nhiều.
Anh ta tính cách kiên nghị, tuy ít nói, nhưng chưa bao giờ lừa ai.
So với tôi, mọi người hiển nhiên sẽ tin lời anh ta nói hơn.
Đường Huyên thấy tôi cúi đầu đi dựng lều, sắp tức đến khóc rồi.
Cô ta đi tới nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi.
"Lục Linh Châu, cô rốt cuộc có kiến thức thường thức không vậy!