[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Gã tóc vàng ngạc nhiên dụi dụi mắt:
"Kỳ lạ, đây không phải là ngã ba đường sao, sao biến thành ngã tư rồi?"
Cậu thanh niên tóc xanh dáng vẻ thanh tú nuốt nước bọt, trông có vẻ hơi sợ hãi:
"Đao ca, chỗ này có chút quái dị."
"Hai con đàn bà này, vừa nãy một người đốt giấy một người thắp hương, quá tà môn, hay là chúng ta đừng đi nữa thì hơn?"
Đã đến đây rồi, còn để bọn chúng chạy được sao?
Tôi nhổ một bãi nước bọt vào mặt gã tóc vàng:
"Anh không phải là sợ rồi chứ?"
Tôi và Tống Phi Phi quay người bước vào con âm lộ, mấy tên đầu vàng xắn tay áo đi theo sau chúng tôi.
"Đao ca, sao đường này lạnh thế, anh xem da gà em nổi hết cả lên rồi này!"
"Đao ca, em thấy có gì đó không ổn, chúng ta quay lại đi."
Suốt dọc đường, tên đầu xanh cứ lải nhải không ngừng, cố gắng ngăn cản tên đầu vàng tiếp tục đi tới.
Cuối cùng tên đầu vàng nổi giận, vung tay tát thẳng vào mặt hắn:
"Mày ngậm mồm cho ông!"
Tên đầu xanh không ngậm mồm, ngược lại còn kéo giọng hét toáng lên:
"Đao ca, sao đội mình thiếu mất một người rồi!"
Tôi vội vàng quay đầu lại, lúc này mới phát hiện số lượng đám côn đồ này quả thực không đúng.
Vừa nãy tôi còn quay đầu nhìn, đội cầu vồng có tổng cộng năm người.
Bây giờ, chỉ còn lại bốn.
Tên đầu tím kia, biến mất rồi.
Trong lòng tôi rùng mình.
Âm lộ thông với hai giới âm dương, giữa đường không tránh khỏi có cô hồn dã quỷ lui tới.
Người sống nếu lạc mất ở âm lộ, phần lớn là không thể quay trở lại dương gian được nữa.
Đám người này tuy là đám côn đồ, nhưng bọn họ là do tôi dẫn vào âm lộ.
Nếu chết, tôi sẽ phải gánh một phần nhân quả.
Nghĩ đến đây, tôi dừng bước đi về phía đám đầu vàng:
"Mất từ lúc nào?"
"Ai là người cuối cùng nhìn thấy hắn?"
Tên đầu vàng vốn có chút sốt ruột, thấy tôi đi tới, nhe răng cười một cách bỉ ổi:
"Ồ, sợ khách chạy mất à?"
"Yên tâm đi, mấy anh em này, đủ để nuôi no các cô rồi."
Âm lộ không có cảnh sát, cũng không có camera.
Tôi không chút do dự giơ bàn tay to như quạt hương bồ ra:
"Bà đây bây giờ sẽ nuôi no các người!"
Tống Phi Phi thấy tôi ra tay trước, cuống cuồng ba chân bốn cẳng chạy tới:
"Để đó cho tôi!"
Chuyên gia nói vận động sẽ tiết ra dopamine và endorphin, có thể giảm bớt áp lực, khiến tâm trạng vui vẻ.
Chuyên gia nói đúng.
Tôi ngồi xổm xuống, vui vẻ vỗ vào mặt tên đầu vàng:
"No chưa?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Chưa no thì chúng ta làm thêm mấy lần nữa."
Tên đầu vàng vừa nãy bị tôi đ.ấ.m một quyền vào mũi, giờ đang nằm trên đất nước mắt nước mũi tèm lem.
"Nữ hiệp, nữ hiệp tha mạng!"
Mấy người bị đánh cho một trận tơi bời, thành thật hơn không ít.
Tên đầu xanh ngẩng đầu lên, mặt mũi bầm dập rụt vai lại: