Tương truyền, mỗi con voi trước khi c.h.ế.t đều nhận được sự dẫn dắt của một sức mạnh thần bí, đi theo Tượng đạo đến nghĩa địa của Tượng tộc - Tượng Trủng.
Nhưng Tượng Trủng mà chúng ta khổ cực tìm thấy, lại là một Quỷ Trủng.
Bách quỷ tuyệt, thiên quỷ diệt, chính là Quỷ Trủng.
***
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"A!"
Tiếng kêu thảm thiết vang lên trước căn nhà tranh đơn sơ.
Một cô gái bị giữ chặt tứ chi, ông lão bên cạnh ngồi xổm trên mặt đất, ra sức ấn vào bụng cô.
Ông lão rất khỏe, thân hình gầy guộc, nhưng cơ bắp trên cánh tay lại nổi lên cuồn cuộn.
Những người khác trong bộ lạc đứng vây xung quanh, khinh bỉ chỉ trỏ cô gái.
Tôi, Tống Phi Phi và Kiều Mặc Vũ đứng bên cạnh xem mà ngơ ngác.
Tôi huých khuỷu tay vào Lục Hải đang nhíu chặt mày.
"Hải ca, họ đang làm gì vậy?"
Lục Hải năm nay hơn ba mươi tuổi, là hướng dẫn viên du lịch mà Tống Phi Phi thuê với giá cao.
Anh ấy đã theo cha mẹ đến châu Phi từ năm mười tuổi, sống trên mảnh đất này hai mươi mấy năm, quen thuộc với phong tục tập quán và phương ngữ của các vùng.
Lục Hải thở dài, kéo chúng tôi sang một bên.
Lý do chúng tôi ba người đến châu Phi là để giúp Kiều Mặc Vũ hoàn thành một nhiệm vụ.
Trên khắp thế giới đều có những nền văn hóa quỷ quái độc đáo của riêng mình, như Bách Quỷ Dạ Hành của Nhật Bản, Cổ Mạn Đồng (Kumathong) của Thái Lan, xác ướp và Pharaoh của Ai Cập.
Chỉ có châu Phi, truyền thuyết về quỷ quái của nó cũng khan hiếm như nguồn nước.
Lần này chúng tôi đến châu Phi, là muốn tìm kiếm dấu vết tồn tại của quỷ quái trên mảnh đất rộng lớn này.
Lục Hải đã chọn bộ lạc hiện tại trong số rất nhiều bộ lạc nguyên thủy.
Bộ lạc này gọi là bộ lạc As辛巴, các tộc nhân đời đời sinh sống trên vùng sa mạc cằn cỗi, hẻo lánh, cách biệt với thế giới.
"Coi như các cô không thấy gì đi."
Lục Hải nhíu mày, vẻ mặt có chút bất lực.
"Chuyện này các cô không quản được đâu, chúng ta vẫn nên tôn trọng văn hóa địa phương đi."
Tống Phi Phi sốt ruột đảo một vòng mắt to.
"Lải nhải, có gì thì nói nhanh đi!"
Lục Hải nói, bộ lạc này nữ nhiều hơn nam, mỗi người đàn ông có thể lấy mấy vợ.
Hơn nữa, bộ lạc này coi trọng trinh tiết của con gái.
Cô gái vừa rồi, xem ra là chưa kết hôn mà đã có thai, bị người nhà bắt được.
Đối với những cô gái mất trinh trước khi kết hôn, người nhà coi đó là một sự sỉ nhục lớn.
Ông lão vừa dùng tay ấn bụng cô, chính là cha cô.
Họ sẽ không ngừng dùng vật gì đó đập vào bụng cô, cho đến khi thai nhi s//ẩy ra.
Thường xuyên có những cô gái c//hết trong hủ tục bạo lực này.
Những cô gái c.h.ế.t vì hủ tục này, không có tư cách được chôn cất.
Th//i th//ể của họ sẽ bị ném ra ngoài đồng, mặc cho thú dữ ăn thịt.
Chúng tôi nghe mà dựng cả tóc gáy.
"Phong tục chó má gì vậy?! Đây chẳng phải là gi//ết người sao?!"
"Khụ khụ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lục Hải hắng giọng.
"Không có cách nào, người ta đời đời đều sống như vậy."
"Ba người các cô bình tĩnh lại cho tôi, chúng ta chỉ đến du lịch thôi, không phải đến gây chuyện."
Cô gái đau đến mức không kêu được nữa, mồ hôi nhễ nhại, mặt trắng bệch.
Lúc này, người nhà cô lại lấy một miếng vải thô bịt mặt cô, và không ngừng đổ lên vải một chất lỏng màu vàng nhạt khai mù.
Tôi giật giật khóe miệng, thứ này sao lại có mùi giống nước tiểu vậy?
Tống Phi Phi và Kiều Mặc Vũ mỗi người nắm một tay tôi, dường như đang thi xem ai khỏe hơn.