“Sao lại là mấy món này nữa? Ngán c.h.ế.t đi được, em muốn ăn bò bít tết, em muốn ăn hải sản.”
Trong hộp đồ ăn là một phần thịt xào ớt xanh có kèm cơm, còn có một bát canh trứng hoa.
Tôi gắp hết thịt để ăn, còn ớt xanh thì để lại, chẳng buồn chạm vào.
Giang Yến An lặng lẽ lấy hộp cơm tôi ăn còn dư lại phân nửa tới, bỏ ớt xanh vào bắt đầu giải quyết hết.
Chờ khi hắn ăn xong, lại bắt đầu dọn dẹp phòng khách một lượt.
Tôi thì ngồi trên sofa, nhìn căn phòng thuê cũ nát trước mắt, lại bắt đầu cảm thán một hồi:
“Giang An An, sao anh cứ nghèo tới mức chẳng có nổi mùng tơi mà rớt vậy?”
Chẳng biết đây đã là lần thứ bao nhiêu Giang Yến An sửa đúng giúp tôi: “Tên đệm đọc là yan (Ý là Yến, còn An là /an/).”
Tôi thẹn quá hóa giận: “Em biết rồi, nhưng em cứ thích kêu như thế đấy, thì đã sao? Chẳng lẽ anh có ý kiến?”
Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
Nói chung là có đánh chít tôi tôi cũng sẽ không thừa nhận bản thân tôi không biết chữ này.
Hơn nữa, tôi là bạn gái hắn, gọi hắn là An An thì đã sao?”
Giang Yến An thở dài một hơi: “Không có ý kiến.”
Quét dọn vệ sinh xong, Giang Yến An cầm khăn nóng tới lau tay cho tôi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
“Đừng nằm trên sofa ăn khoai tây chiên uống nước ngọt nữa, làm đổ vụn bim bim ra không dễ dọn, cũng dễ bị sặc nữa, biết chưa?”
Hắn dừng lại một chút rồi gọi khẽ: “Thanh Thanh.”
…
Tôi xuyên tới bộ truyện nam này đã được một tháng.
Giang Yến An là nam chính của quyển tiểu thuyết này, mà tôi thì là cô bạn gái cũ ham hư vinh của hắn, Lâm Thời Thanh.
Hiện tại nam chính đang học đại học, đúng là thời điểm nghèo rớt mùng tơi. Ban ngày hắn đi học, buổi tối thì đi làm việc ngoài giờ.
Mà cô bạn gái trước là tôi đây, không chỉ lười biếng mà còn hay coi thường hắn.
Chờ khi cô em khóa dưới của hắn, cũng chính là nữ chính, xuất hiện, sẽ cổ vũ và chữa lành cho nam chính.
Mà cô bạn gái trước là tôi đây sẽ vì ham mộ hư vinh mà qua lại với phú nhị đại, sau đó bị phú nhị đại chán ghét vứt bỏ, bị c.h.ế.t cóng ở bên đường, chẳng ai quan tâm.
Sau khi hệ thống gửi cốt truyện với lời thoại qua cho tôi xong liền vội vàng log out.
【 Tôi còn phải tới thế giới khác, cô cứ nói theo lời thoại với cốt truyện là được rồi. 】
【 Chờ khi cô hoàn thành nhiệm vụ xong, tôi sẽ tới đón cô. 】
Tôi cực kỳ tự tin, vỗ n.g.ự.c đảm bảo:
【 Yên tâm, cho dù tôi chỉ có một thân một mình, vẫn có thể bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ! 】
…
Sau khi tắm rửa xong, tôi nằm trên giường bắt đầu làm nhiệm vụ hằng ngày như thường lệ.
Giang Yến An cao 1m8, vì làm việc quanh năm nên cơ bắp trên người rất săn chắc.
Nhưng tôi vừa kéo nhẹ một cái, hắn đã dễ dàng ngã xuống giường.
“Bên ngoài có biết bao nhiêu “con cháu” xếp hàng theo đuổi em, tặng biệt thự cho em, em thì hay rồi, mỗi ngày chen trong cái phòng thuê vừa nhỏ vừa nát này với anh.”
Giang Yến An hơi thở dốc, giọng khàn đi: “Là con ông cháu cha…”
Tôi dịch tay ra khỏi cái chân lớn của hắn, chuyển sang ôm chặt cổ hắn:
“Mỗi ngày anh chỉ làm mấy cái việc vặt vãnh kia có thể kiếm được mấy đồng? Bần cùng c.h.ế.t đi được, có sợi dây chuyền thôi cũng không mua cho em được.”
Có lẽ là do trời nóng quá, tôi có thể cảm giác được trên trán Giang Yến An túa một lớp mồ hôi mịn.
Tôi nghĩ tới hệ thống nói, mỗi ngày phải tàn nhẫn diss và nhục nhã nam chính.
Diss là hôn, mà nhục nhã không phải là đánh chửi hay sao?
Vì thế, tôi trực tiếp đánh lên n.g.ự.c Giang Yến An.