Trước đây, có thể mọi người chỉ dám bàn tán sau lưng.
Giờ thấy ta nói toạc ra trước mặt bao nhiêu người, ai nấy đều nhịn không được mà bật cười.
Tống quốc công tuổi tác đã cao, xưa nay vốn được người người kính trọng, nào từng bị sỉ nhục đến mức này?
Ông ta vuốt râu thật mạnh, hừ lạnh một tiếng:
“Tống gia ta dạy con không tốt, Thẩm gia các ngươi thì giỏi lắm. Đường đường là gia chủ mà lại là nữ tử chưa xuất giá, không sợ hủy cả gia nghiệp sao?”
Thật ra, ta thấy câu ấy chẳng có chút tính sát thương nào cả.
Ông ta có thể nói ta không thông minh, cũng có thể nói ta không có bản lĩnh.
Vậy mà lại chỉ nhắm vào việc ta là nữ tử để công kích.
Nói cách khác, ông ta ngầm thừa nhận mọi mặt khác của ta đều đáng gờm.
Vì vậy ta chẳng hề giận, thậm chí còn mỉm cười, nâng chén rượu mời ông ta.
“Nhưng chính một tiểu cô nương như ta lại trở thành gia chủ Thẩm gia. Ngay cả y phục trên người Tống quốc công ngài đang mặc hôm nay, vải vóc cũng là do ta phái người làm ra. Ngài hẳn vẫn thấy vừa ý, nếu không thì đã chẳng chọn mặc nó đến hôm nay.”
Có thể nói, gần như toàn bộ y phục và trang sức của khách dự yến hôm nay trong cung, phần lớn đều xuất xứ từ Thẩm gia ta.
Thậm chí, không ít mẫu mã thiết kế còn là do chính tay ta vẽ.
Nam hay nữ?
Khác biệt gì chăng?
Thấy ta đối đáp không kiêu không nịnh, Tống quốc công dù có tức giận, cũng khó mà tiếp tục so đo.
Nếu không, chẳng khác nào là đang tranh luận với một tiểu cô nương như ta.
Thế nên, ông ta chỉ chuyển ánh mắt sang “A tỷ” bên cạnh ta.
“Muội muội ngươi đúng là miệng lưỡi lanh lợi.”
Không rõ có phải là ảo giác của ta hay không, nhưng ánh mắt Khanh Khanh khi nhìn Tống quốc công, luôn mang theo vài phần dè dặt và cung kính khó che giấu.
Ta nghĩ, phỏng đoán trước kia của ta, lại thêm mấy phần chính xác rồi.
Sau màn đụng chạm lời lẽ ấy, ta chú ý thấy Chu Sùng và Tống Mê bên kia đối diện trao nhau một ánh mắt.
Ngay sau đó, Tống Mê liền bước đến cạnh ta.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, khi rót rượu, nàng ta cố tình trẹo chân, làm đổ cả chén rượu lên váy ta.
Ta đương nhiên cũng không để yên.
Khi nàng làm đổ rượu lên người ta, ta giả vờ kinh ngạc, thuận tay hất chén rượu trong tay mình lên áo nàng.