Hạ Cánh Nơi Em

Chương 19: Cô chủ Bạch yêu diễm .



Gỡ được nút thắt trong lòng tôi bỗng nhận ra cuộc sống vẫn tươi đẹp làm sao . Bầu trời xanh kia hôm nay tại sao đẹp thế nhỉ .Trên cành cây chim chóc líu lo chuyền cành chắc hẳn chúng nó đang có chuyện gì vui lắm . Những đoá hoa trong vườn sinh thái cũng xinh đẹp làm sao .

Sẽ có những quãng thời gian bản thân mình sẽ thấy thế giới này sụp đổ ngay trước mắt nhưng chỉ cần ai đó kéo ta ra khỏi cái vũng lầy đó . Bất giác nhìn lại mới nhận ra bản thân mình ngớ ngẩn làm sao vốn dĩ chuyện nó bé xíu tự xé ra to rồi lo lắng .

" Anh ! Anh Gia "

Đang suy ngẫm về định lý nhân sinh vừa phát hiện ra còn đang ý định đưa vào từ điển đã bị cắt ngang bởi giọng cu Văn .

" Có chuyện gì chạy như ma đuổi vậy mày "

Cu Văn 2 tay chống gối thở dốc rồi lên tiếng :

" Dũng Khùng bảo em kiếm anh có chuyền cần bàn bạc "

Tôi nhíu mày :

" Điện thoại đâu nó không gọi tao mà cử mày đi kiếm "

" Anh Dũng Khùng không gọi được anh í "

Tôi đưa tay vỗ trán quên béng mất mấy ngày hôm nay buồn chuyện Mỹ Linh đầu óc lơ mơ chẳng biết vứt điện thoại góc nào .

Ngôi trường THPT chuyên Trần Phú không chỉ nổi tiếng bởi tỷ lệ chọi khốc liệt mà còn bởi khuôn viên trường rộng lớn với những mảng xanh . Những năm trước trường học chỉ sử dụng khu A B cho mục đích giảng dạy gần đây các doanh nghiệp địa phương đang đầu tư mạnh vào ngôi trường này .

Khu C và cả căn tin mới với đầy đủ dịch vụ hiện đại thấy bảo được chủ doanh nghiệp TH tài trợ 100% vốn từ đầu năm ngoái .

Căn tin mới sang trọng lại còn có Cô chủ Bạch Lan xinh đẹp, với nhan sắc tựa minh tinh, càng khiến nơi đây thêm phần thu hút. Dẫu vậy, không phải học sinh nào cũng đủ can đảm ngồi lại lâu.

Đa phần đám học sinh chỉ ghé mua rồi rời đi thật nhanh, nếu có ngồi cũng nhẹ nhàng chọn góc kín đáo sợ rằng chẳng may lọt vào tầm mắt của những băng "trùm trường" thống trị nơi này.

Giờ ra chơi để tới được căn tin, học sinh phải băng qua khoảng sân rộng lớn , nơi hàng nghìn ánh mắt tò mò dõi theo từ ban công các lớp học .

Đối với những học sinh bình thường, cảm giác đó chẳng khác nào bước lên sàn diễn catwalk ngại ngùng và áp lực.

Khi vượt qua sân trường với những tiếng bàn tán râm ran, băng qua lối đi nhỏ do đám trúc tía tạo thành sẽ đến căn tin – nơi được chia thành lãnh địa của những thế lực lớn trong trường.

Và nếu vô tình bước nhầm vào một ngày xấu trời nọ khiến các anh chị đại không vui nhẹ nhàng thì sẽ phải mời nước cả băng . Còn nặng hơn bị đánh bầm dập mà chẳng dám hé răng nửa lời .

Cu Văn nghênh ngang bước đi ngay sau tôi , gã tận hưởng ánh mắt sùng bái trước những ánh nhìn của các cô gái đứng trên lầu 3 . Vài cô nàng nghịch ngợm hét to " em yêu anh " rồi len lén dấu khuôn mặt đỏ bừng vào lưng con bạn thân.

Tôi lạnh lùng bước vào liếc mắt một giây cũng đủ thấy cục diện Tam Quốc đang tồn tại trong ngôi trường này .

Ngồi gần cửa nhất là Hắc Long Bang bao gồm mấy thằng khoá 12 "gà cậy gần chuồng" cũng có gia thế như Bình Gia, Đạt G và đám lâu la. Từ ngày Dũng Khùng xuất hiện tại ngôi trường này uy thế của băng giảm sút nhưng với lợi thế anh lớn cùng với việc làm trùm trường nhiều năm Hắc Long vẫn là thế lực đáng gờm.

Chính giữa trung tâm là bang của Dũng Khùng Toàn Phong cầm đầu. Ngoài những thành viên cũ của Hộ Hoa và Ngũ Long Công Chúa . Nguyên đám con ông cháu cha đều chơi với nhóm này như Dũng Thiếu Gia, Bảo Long . Ngoài danh tiếng và sự điên cuồng do Dũng Khùng tạo lập thì băng còn nổi bật bởi phần lớn thành viên đều là những kẻ thừa kế tương lai của các thế lực lớn .

Còn phía trong góc là băng Long Đức, đám này đa phần là con cháu em út của đám đâm thuê chém mướn giang hồ ở khu Long Đức. Long Đức là một trong những thế lực hắn đạo không đễ trêu chọc toạ lạc ở phía Tây thành phố.

Đám hậu đại của cư dân phía Tây cũng được thừa hưởng dòng máu giang hồ từ cha anh . Vậy nên chẳng bất ngờ nếu những thằng ngồi đây nhiều năm sau có thể sẽ có kẻ kẻ đứng đầu một thế lực không nhỏ trong hắc bạch lưỡng đạo .

Tuy vậy những con tiềm long ở tầm tuổi này gặp phải một kẻ như Dũng Khùng gõ đầu nên cũng đành chấp nhận thế lực hạng 3.

Điều thú vị là dù chia bè phái rõ ràng thế nhưng nhóm nào trong đây cũng có không ít các cô gái xinh đẹp vây quanh . Ở giai đoạn này con gái chỉ thích bồ mình nhảy nhót hoặc là gangster. Dù sao so với đám mọt sách nhàm chán thì những anh trai ăn mặc bảnh bảo thể hiện khí chất đàn ông luôn cuốn hút hơn hẳn .

Cục diện như thế không chỉ diễn ra ở trong trường mà ngay bên ngoài cũng vậy. Từng có anh chị đại ca khu vực Long Đức tuyên bố Dũng Khùng, Đặng Gia chỉ cần bước chân đi qua đất đó sẽ không có đường về.

Còn lại mấy chỗ trống gần như không ai dám ngồi. Đám con trai trong trường cũng muốn ngồi ngắm cô chủ Bạch thỉnh thoảng ghé ngang . Tiếc là không phải ai cũng có cam đảm ngồi lâu.

Bỏ lại tiếng ồn ã của đám học sinh giờ ra chơi phía sau lưng . Phía trong căn tin lúc này không khí có phần nào đó quy củ hơn .

Dũng thiếu gia đang ba hoa chích choè hai tay ôm lấy 2 em gái xinh đẹp bên cạnh.

Tôi lơ đãng liếc sang Dũng Khùng cạnh hắn ta là Dung Nhi, cô bạn gái mới quen. Con bé này học sau chúng tôi một khóa, có nét đẹp vừa tươi trẻ vừa nổi bật, toát lên một vẻ gì đó rất cuốn hút . Dung Nhi cũng thuộc dạng có nhan sắc nhưng nổi bật nhất là khuôn mặt học sinh trong sáng ngây thơ nhưng lại có một thân hình chuppy cực phẩm của ả.



Nhìn vào vòng 1 và vòng 3 của Dung Nhi bất kỳ ai không khỏi suy nghĩ có phải nàng ta nhét gì vào trỏng không nữa. Điều này có lẽ chỉ có Dũng Khùng mới biết được .

Bỗng tôi có phần hơi giật mình vì thấy ánh mắt của thằng Đạt G (thằng từng bị tôi với Dũng Khùng phang cho ba mẹ không nhận ra ngày khai giảng) . Hắn ta và Dung Nhi kín đáo liếc mắt đưa tình lẫn nhau ngay dưới mí mắt Dũng Khùng .

Đang miên man đuổi theo dòng suy nghĩ đám đông ồn ào bỗng im ắng lạ thường . Có vẻ như sau những ngày u tối chìm đắm trong cảm giác thất tình thì hôm nay là ngày may mắn . Cô chủ Bạch vốn chỉ thỉnh thoảng xuất hiện chầm rãi tiến vào tầm mắt .

Từng âm thanh của đôi guốc mộc nhẹ nhàng vang lên đều như đánh thức cả căn phòng khỏi những thang âm thường nhật . Ngay khi nàng ta xuất hiện, toàn bộ ánh nhìn lập tức bị hút chặt vào hình dáng tuyệt mỹ ấy .

Nàng nổi bật với mái tóc bạch kim mềm mại buông xõa sau lưng óng ánh như ánh trăng đêm. Thân hình ma quỷ với từng đường cong hoàn hảo được tôn lên bởi bộ váy trắng ôm sát làn váy hững hờ buông khéo léo khoe đôi vai trần tạo nên vẻ đẹp vừa quyến rũ vừa kiêu kỳ.

Nhưng điều khiến người ta không thể rời mắt chính là khuôn mặt nàng tinh tế đến mức hoàn mỹ, như thể được điêu khắc nên từ bạch ngọc quý giá một nét chấm phá yêu dị giữa mi tâm khiến nàng ta mang theo một khí chất vừa thần bí vừa có chút gì đó nguy hiểm không nói thành lời .

Lúc này trong căn phòng mọi mỹ nhân đều phải chào thua trước khí chất tuyệt mỹ của cô chủ Bạch . Bị chiếm mất hào quang Dung Nhi bĩu môi , thân hình gợi cảm của cô nàng để mà đặt cạnh Cô chủ Bạch nó thô tục làm sao .

Nếu phải dùng từ ngữ để diễn tả nhan sắc của Bạch Lan, có lẽ hình tượng cửu vĩ thiên hồ được lưu truyền trong những bản thư tịch cổ được lưu giữ trong thư phòng ngày bé tôi len lén xem trộm cũng chỉ tới vậy mà thôi.

Căn phòng chìm trong sự tĩnh lặng đến ngạt thở, chỉ còn nghe rõ tiếng hít thở nặng nề của những kẻ đang cố kìm nén sự rung động trong lòng. Đám con trai dán chặt ánh mắt vào những đường cong phập phồng đầy mê hoặc cô chủ Bạch , sự si mê lồ lộ không thể che giấu.

Bạch Lan chỉ khẽ mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhưng đủ khiến tim người nhìn đập loạn nhịp.

Đôi mắt có phần tinh nghịch của nàng lướt qua đám đông . Ngay lúc này dù là những kẻ ngông nghênh nhất ánh mắt cũng như bị thôi miên, không cách nào rời khỏi những đường nét phập phồng trên cơ thể hoàn mỹ của nàng ta.

Rồi đôi mắt nàng lướt qua nơi tôi đang đứng ngừng lại 1 giây . Hẳn là đã quá quen với những ánh mắt như sói đói mỗi nơi nàng bước qua . Nên khi thấy tôi vẫn bình thường như không có chuyện gì xảy ra nàng có chút ngạc nhiên .

" Chị gái cho em một phần ăn nhẹ " Tôi lễ phép chào hỏi chị đứng quầy thức ăn nơi căn tin .

" Mấy ngày mới thấy trai đẹp đi ra nhé " Chị gái xinh đẹp che miệng cười khúc khích trêu đùa .

Tôi đưa 2 tay lễ phép nhận phần đồ ăn rồi tiến về phía băng Dũng Khùng đang ngồi.

Cuộc trò chuyện ngắn của tôi có vẻ như lạc lõng hẳn ra khỏi tình cảnh của đám đông đang bị cô chủ Bạch hớp hồn lúc này.

Bạch Lan như có như không liếc qua tôi . Rồi nàng ta khẽ gật đầu, như một lời chào hỏi giản đơn, ưu nhã bước qua đám đông, tiến vào căn phòng phía trong.

Lúc nàng quay đi tôi mới lặng lẽ dõi theo bóng lưng yêu kiều của nàng dần khuất sau cánh cửa, vẻ ưu mỹ ấy tựa như một làn sóng lớn đang xô trào trong lòng tôi. Vẻ đẹp của nàng quả thực khiến tôi chẳng khác gì đám con trai trong căn phòng, đôi mắt bất giác không thể rời khỏi.

Thế nhưng từ nhỏ gia đình luôn dạy tôi lễ nghĩa, sự kiềm chế đã trở thành một thói quen ăn sâu vào máu thịt. Phần con trong tôi, vì thế hiếm khi để lộ ra ngoài, ngay cả trước những cô gái xinh đẹp đến động lòng người.

Cũng chính cái vẻ thờ ơ ấy lại vô tình tiếp sức cho những lời đồn đại không dứt về tôi về sự đáng sợ của một trùm trường ẩn sâu bên trong .

Tôi ngồi xuống bàn, cả băng gần như đã hội đủ. Những lời chào hỏi không dứt vang lên từ xung quanh, tôi chỉ gật đầu qua loa đáp lại, ánh mắt thờ ơ như mọi khi. Rồi tập trung vào bữa ăn nhẹ được bày ra trước mặt .

Dũng Khùng, vẫn với phong thái ồn ào thường ngày, giọng vang như chuông đồng nhưng đầy quyền uy:

"Đợt này mày định chiến đám nào hả? Cả tuần nay lầm lì, làm cả trường đồn rần lên rồi đấy."

" Sao bạn muốn chiến băng nào nói ra anh em làm luôn thể . Cứ để đoán già đoán non nhiều đứa lại lo lắng mất ăn mất ngủ "

Toàn Phong cũng phụ hoạ vừa nói vừa đưa ánh mắt nhìn qua Hắc Long Bang và Long Đức thị uy .

Xung quanh, đám đông như cũng bị cuốn vào cuộc trò chuyện. Ai nấy đều vểnh tai nghe ngóng, ánh mắt dò xét từng lời nói. Có vẻ như sự im lặng của tôi mấy ngày qua, một cơn sóng ngầm đã lan ra khắp trường mà chính tôi lại chẳng hay biết gì.

Tôi rút khăn lạnh, đưa lên nhẹ nhàng lau vài mảnh vụn bánh trên môi, động tác chậm rãi như thể mọi thứ xung quanh đều không đáng bận tâm. Sau đó tôi ngước mắt lên, quét qua một lượt ánh nhìn của đám đông, rồi chợt nhớ tới ánh mắt kỳ lạ của Đạt G và Dung Nhi kín đáo trao nhau ban nãy . Giọng nói trầm mà lạnh lùng vang lên:

"Ừm... sắp tới, chúng ta có nhiều chuyện phải làm đấy."


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com