Sau đó Hoàng đế đến cung của ta, nhưng ta giả vờ đã ngủ, khiến hắn phải quay về Dưỡng Tâm Điện.
Đợi Hoàng đế đi rồi, ta bí mật khoác áo choàng, tranh thủ màn đêm, lẻn đến cung Vị Ương của Từ Nguyệt Nhiêu.
Nơi này quả nhiên lộng lẫy xa hoa, đặc biệt là sau khi nàng ta sẩy thai, Hoàng đế đau lòng, ban tặng cho nàng ta vô số báu vật hiếm có.
Nàng ta nằm trên giường, gầy ốm không ít, không còn dáng vẻ kiêu căng như trước.
Thấy ta đến, nàng ta lập tức giãy giụa ngồi dậy, gọi cung nhân.
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌 💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
Ta thong thả ngồi xuống ghế, nói rằng Thái hậu gần đây lễ Phật, cần dọn dẹp điện Phật.
Người hầu của nàng đều bị đuổi đi, trong chốc lát không thể quay lại.
Nàng ta hừ lạnh một tiếng, ngay lập tức tỏ ra kiêu ngạo, như thể ta là tỳ nữ của nàng ta.
Ta khẽ cười, đi thẳng vào vấn đề:
"Tạ Yến Chi chec rồi, ngươi có thương tâm không?"
Nàng ta sững sờ, không ngờ ta lại nhắc đến Tạ Yến Chi.
Nhưng ngay sau đó, nàng ta trừng mắt nhìn ta, giọng giả vờ mạnh mẽ:
"Một công tử nhỏ bé dám mơ tưởng đến sủng phi của Hoàng thượng, chec không đáng tiếc. Là do hắn sinh ra những ý nghĩ không nên có, từ đầu đến cuối, hắn chỉ là con rối trong tay ta. Ta bảo hắn làm gì, hắn làm cái đó, một con d.a.o tốt như vậy, không dùng thì thật đáng tiếc."
Ta đưa tay vuốt ve những món trang sức trên đầu nàng ta, nhìn thấy cây trâm phượng chín đuôi tinh xảo, ta rất thích.
Ngay lập tức, ta rút nó ra, cắm vào tóc mình:
"Thật đáng tiếc, nếu dưới đất Tạ Yến Chi biết rằng nữ nhân hắn yêu cả đời đã tự tay gi/ết chec hắn, lại còn nói xấu hắn sau khi hắn chec, không biết hắn sẽ nghĩ gì. Nói thật, ta còn thấy không đáng cho hắn. Bất quá, hôm nay ta đến không phải để nói về Tạ Yến Chi.”
Ta cầm lấy chiếc gương đồng, ngắm cây trâm phượng, tấm tắc khen ngợi, vui sướng vô cùng.
"Quả nhiên trâm đẹp thì phải xứng với mỹ nhân, phải không, tỷ tỷ?”
Chưa kịp để Từ Nguyệt Nhiêu lên tiếng, ta đã tiếp tục nói:
“Hôm nay ta đến, vì thấy tỷ tỷ thật đáng thương, muốn nói cho ngươi biết một ít chân tướng. Tỷ tỷ à, Hoàng thượng đã lừa dối ngươi. Ngươi sẽ không bao giờ có con, mãi mãi không thể.”