"Tiểu thư, người đã dậy rồi ạ?" Giọng nói trong trẻo của Tiểu Thúy vang lên từ bên ngoài.
Tiểu Thúy là nha hoàn thân cận của Linh Lan, luôn trung thành và tận tâm với nàng. Nhìn thấy Tiểu Thúy, Linh Lan không khỏi cảm thấy ấm lòng. Ở kiếp trước, Tiểu Thúy đã c.h.ế.t thay nàng, để bảo vệ nàng khỏi sự truy sát của đám người kia. Kiếp này, nàng nhất định sẽ bảo vệ Tiểu Thúy.
"Vào đi." Linh Lan nói, cố gắng giữ cho giọng mình bình tĩnh.
Tiểu Thúy đẩy cửa bước vào, trên tay bưng một chậu nước ấm và khăn mặt. "Tiểu thư, hôm nay là ngày lễ Thượng Nguyên, người mau chóng rửa mặt thay y phục, chúng ta còn phải đến chùa Hương Vân dâng hương cầu phúc nữa."
Lễ Thượng Nguyên? Chùa Hương Vân? Linh Lan nhẩm tính. Đúng rồi, hôm nay là ngày mười lăm tháng Giêng, là ngày lễ Thượng Nguyên. Cũng chính là ngày mà Nhị hoàng tử – người sau này trở thành hoàng đế – gặp gỡ và phải lòng Lâm Diệu Dung, con gái của Thừa tướng.
Lâm Diệu Dung, một người phụ nữ xinh đẹp, thông minh và đầy dã tâm. Chính ả ta đã dùng vẻ ngoài ngây thơ vô tội của mình, từng bước một chiếm lấy trái tim của Nhị hoàng tử, trở thành hoàng hậu. Và cũng chính ả ta, đã cấu kết với gian thần, vu oan cho Tướng quân phủ, đẩy cả gia tộc nàng vào chỗ chết.
"Tiểu thư, người sao vậy? Có phải người còn mệt không?" Tiểu Thúy lo lắng hỏi khi thấy Linh Lan thất thần.
"Không sao. Chỉ là ta hơi chóng mặt thôi." Linh Lan cười nhẹ, xua tay. "Mau giúp ta rửa mặt thay y phục đi."
Trong khi Tiểu Thúy giúp nàng trang điểm, Linh Lan bắt đầu suy nghĩ. Lễ Thượng Nguyên này là một cơ hội tốt để nàng bắt đầu kế hoạch trả thù của mình. Nàng cần phải phá hủy mối nhân duyên giữa Nhị hoàng tử và Lâm Diệu Dung.
"Tiểu thư, hôm nay người muốn mặc bộ y phục nào?" Tiểu Thúy hỏi, mở tủ quần áo.
"Lấy cho ta bộ y phục màu trắng ngọc trai, thêu hoa trà." Linh Lan đáp.
Bộ y phục này có vẻ ngoài đơn giản, nhưng lại rất tôn lên vẻ thanh tú, thoát tục của nàng. Hơn nữa, nàng nhớ rằng, ở kiếp trước, Lâm Diệu Dung cũng mặc một bộ y phục màu hồng đào, thêu hoa mẫu đơn, cố tình tỏ ra rực rỡ, nổi bật. Nếu nàng mặc bộ y phục trắng ngọc trai này, chắc chắn sẽ tạo ra một sự tương phản rõ rệt.
Sau khi trang điểm xong, Linh Lan soi mình trong gương. Nàng vẫn là một thiếu nữ xinh đẹp, nhưng ánh mắt đã không còn sự ngây thơ, trong sáng của ngày xưa. Thay vào đó là sự kiên định, lạnh lùng và một chút tàn nhẫn.