Cắn mạnh vào môi để giữ bình tĩnh, Điền Mật hít sâu, nhắm mắt lại, ép mình không nghĩ theo hướng xấu nhất.
Xem thái độ của Thu Nham hiện tại, rõ ràng Điền Tâm đã dùng tính mạng để đánh cược và thắng. Nếu Thu Nham không thấy c.h.ế.t mà không cứu, thì trước tiên Điền Mật cần phải nghĩ cách trả lại số tiền này.
Tốt nhất là trả ngay trước khi chuyện này bị đồn ra ngoài.
Miễn là số tiền này chỉ đơn thuần là quà biếu, còn có thể trả lại mà không gây hậu quả nghiêm trọng. Nhưng nếu đây là một cái bẫy?
Nếu có kẻ đang dùng Điền Tâm để hại Thu Nham, thì bây giờ khi tin Điền Tâm nhập viện truyền ra, đối phương chắc chắn sẽ có động thái tiếp theo.
Kẻ đó có thể nhân cơ hội này ra tay với Thu Nham!
Nếu Điền Mật là kẻ thù của Thu Nham, cô chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này!
Tuy nhiên, đánh cờ là chuyện của cả hai bên.
Đối phương có thể giăng bẫy, dùng Điền Tâm để tính kế với Thu Nham, nhưng Thu Nham cũng có thể mượn gió bẻ măng, lấy thân làm mồi nhử, phản đòn lại đối phương.
Hiểu rõ điều này, Điền Mật mở mắt hỏi Thu Nham:
“Anh muốn tôi làm gì? Tôi muốn giúp chị tôi lập công chuộc tội.”
Điền Mật không thể khoanh tay đứng nhìn Điền Tâm chịu chết.
Là chị em ruột, dù cho một năm qua Điền Tâm chưa từng đối xử tốt với cô, Điền Mật cũng không đành lòng nhìn chị mình bị đẩy vào chỗ chết. Cô muốn cứu người. Ít nhất, cô phải giúp Điền Tâm có một con đường sống.
Dù sao thì tội cũng không đáng chết, Điền Mật tin rằng Điền Tâm chỉ là nhất thời hồ đồ.
Sự nhạy bén của Điền Mật một lần nữa khiến Thu Nham bất ngờ và cảm thán.
Cùng một mẹ sinh ra, lớn lên trong cùng một hoàn cảnh, nhưng tại sao chị gái lại xinh đẹp nhưng ngu ngốc, còn em gái lại thông minh đến vậy?
Đáng tiếc, Điền Mật vẫn quá thiên về tình cảm.
TBC
Sự tán thưởng chỉ lóe lên trong chớp mắt, rồi Thu Nham nói với Điền Mật:
“Tôi cần cô đi khuyên chị cô tự thú.”
Đây là cách duy nhất để cứu Điền Tâm.
Dù sau này Thu Nham có kế hoạch gì đi nữa, thì ngay từ khoảnh khắc Điền Tâm nhận tiền, cô ta đã sai.
Dù cho Thu Nham có thể chuyển bại thành thắng, Điền Tâm cũng không thể giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.
“Tôi thừa nhận, tôi có chút thích cô ấy, cũng sẵn sàng ở bên cạnh cô ấy khi cô ấy làm loạn. Nhưng tôi có nguyên tắc của mình. Có những thứ, cô ấy không thể động vào.”
Nắm chặt chiếc túi xách trong tay, tâm trạng Điền Mật càng trở nên nặng nề.
Lời nói này của Thu Nham xem như đã uyển chuyển từ chối giúp đỡ.
Hắn là đảng viên, có lý tưởng và niềm tin của riêng mình.
Điền Tâm đã tham lam, thì phải trả giá.
Thu Nham không thể bao che.
Quá sốt ruột muốn cứu người, Điền Mật rất muốn có một sự đảm bảo. Nhưng đáng tiếc, điều mà Điền Tâm vi phạm chính là pháp luật của nhà nước, không có chuyện vay mượn rồi trả lại là xong.
Thu Nham không phải quan tòa, hắn cũng không thể đảm bảo Điền Tâm chắc chắn sẽ không sao.
Nhắm mắt lại, Điền Mật nghĩ đến Giản Hoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nếu chuyện này xảy ra trong gia đình Giản Hoài, anh ấy sẽ xử lý như thế nào?
Không còn nghi ngờ gì nữa, Giản Hoài cũng sẽ không bao che.
Lặng lẽ rơi nước mắt, Điền Mật nghẹn ngào nói:
“Được.”
Dù tự thú thì tương lai vẫn chưa biết thế nào, nhưng ít nhất vẫn còn một con đường sống.
Nếu thật sự muốn chống đối đến cùng, Điền Tâm mới là người không còn đường lui.
Đến thời điểm này, Thu Hà và những người khác mới thật sự nhận thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Sao lại thành ra thế này?
Rốt cuộc thì tại sao Điền Tâm lại tham tiền?
Bình thường con bé đâu có thiếu tiền!
Cảm giác như bị rơi vào hố băng, Thu Hà lại bắt đầu choáng váng, hoa mắt.