Đừng Hòng Giành Chồng Của Tôi

Chương 3



5

Thời tiết oi bức, đến khi sửa xong ống nước, Tần Dịch mới phát hiện trên người đã ướt đẫm mồ hôi.

Mồ hôi trên trán suýt chảy vào mắt, anh liền túm lấy vạt áo lau đi.

Bụng anh lộ ra một mảng, cơ bụng rắn chắc rõ nét, những giọt mồ hôi men theo đường nhân ngư tuyệt đẹp trượt xuống, biến mất sau cạp quần.

Đúng lúc tôi vừa thay đồ xong bước ra, liền bắt gặp khoảnh khắc ấy, thoáng qua mà khiến người ta muốn ngắm mãi không thôi.

Không khí như cũng nóng bừng lên.

Tôi khẽ siết lấy vành tai đang nóng ran.

Bước tới phía sau anh, tôi cúi người xuống, đầu ngón tay trắng ngần nhẹ nhàng đặt lên vai anh.

Rồi khẽ thở nhẹ bên tai anh, giọng dịu dàng:

"Mệt rồi phải không? Uống chút nước đi."

Cơ thể anh lập tức cứng đờ, như bị điện giật, toàn thân run lên.

Chớp mắt sau, anh đã phản xạ như lính đặc nhiệm, bật dậy nhảy vọt ra xa gần hai mét.

Tôi suýt ngã sấp mặt, nghiến răng nghiến lợi:

"Tần! Dịch!"

Thấy tôi không té, anh vẫn dán chặt người vào tường như cột mốc, cố giữ khoảng cách xa nhất có thể.

Tôi vừa tức vừa buồn cười:

"Anh tránh xa vậy làm gì? Bộ tôi ăn thịt anh chắc?"

Anh nhìn tôi đầy cảnh giác, như thể tôi là yêu nữ chuyên ăn thịt đàn ông không chừa xương vậy.

"Người tôi đầy mồ hôi, em đừng lại gần quá."

Vừa nói, anh vừa dùng chân móc hộp dụng cụ lại, bế lên ôm vào lòng.

"Anh không khát. Ống nước cũng sửa xong rồi, anh về đây."

Nói xong quay lưng bỏ đi, bóng lưng lộ rõ vẻ như đang chạy trốn.

Tôi ngẩn ra, đến khi nghe tiếng cửa đóng “cạch” một cái mới hoàn hồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Chợt nghĩ đến điều gì, tôi bật cười khẽ thành tiếng.

Tần Dịch lúc nãy… là đang ngại đấy à?

Anh ấy… ngây thơ đến đáng yêu vậy sao?

Tính cách thì cấm dục nghiêm túc.

Thân hình lại quyến rũ, gợi cảm đến mức muốn phạm tội.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Hai điều trái ngược kết hợp lại, tạo thành thứ sức hút mãnh liệt đến c.h.ế.t người.

Với tôi, đúng là độc dược ngọt ngào khó cưỡng.

6

Tôi là giáo viên tại một trung tâm dạy múa.

Hôm nay tan làm muộn, lúc trở về khu căn hộ thì trời đã gần bảy giờ tối.

Không biết Tần Dịch đã về chưa.

Từ hôm đó đến giờ, đã gần một tuần tôi chưa gặp lại anh.

Rõ ràng là… anh đang cố tránh mặt tôi.

Giờ phải viện cớ gì để kéo anh qua đây đây?

"Phiền c.h.ế.t đi được, sao anh ta cứng đầu đến thế chứ..."

Tôi lầm bầm trong miệng, bước vào thang máy rồi bấm nút tầng 8.

Gần đến nơi, tôi mở túi xách ra, lục tìm chìa khóa.

Cửa thang máy vừa mở, một cảm giác bất an chợt ập tới, tay tôi khựng lại.

Còn chưa kịp phản ứng, một bàn tay đàn ông thô bạo bất ngờ thò vào, kéo mạnh tôi ra ngoài.

"Dư Điềm, em để anh phải tìm khổ sở đấy!"

Người đàn ông hung hăng nhìn chằm chằm vào tôi, nét mặt méo mó, ánh mắt lộ rõ sự phấn khích pha lẫn căm hận.

Tôi sợ hãi lùi lại:

"Lưu Đào?

Anh... sao anh biết tôi ở đây?"


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com