Nhìn hai chữ "Tướng quân" trên lá thư, hắn bỗng nhớ lại mười năm ở biên cương.
Mỗi khi không tìm được cách phá trận, hay khi lòng nóng nảy vì thế cục khó khăn, Chiêu Ninh luôn ở bên cạnh, nhẹ giọng nói:
"Tướng quân, có ta đây."
Lục Nghi ép hai chữ xiêu vẹo "Tướng quân" trên phong thư vào trước ngực, nơi trái tim hắn đang thổn thức.
Hắn quyết tâm—sau khi thành hôn với công chúa Cẩm Ngọc, hắn sẽ lập tức dẫn binh đi cứu Chiêu Ninh.
13
Cảnh tượng ấy, trùng hợp lại bị công chúa đi ngang cửa sổ nhìn thấy.
Công chúa không làm ầm lên ngay tại chỗ, mà đến chiều hôm đó, nàng tiến vào hoàng cung, tố cáo trước mặt lão hoàng đế.
"Phụ hoàng, lý do Chiêu Ninh hại nhi thần không phải vì nàng ngu dốt.
"Nàng từ lâu đã cấu kết với Khải quốc, chính là nội gián do Khải quốc cài vào quân doanh!
"Ngay cả Lục Nghi cũng bị nàng ta che mắt. Nếu ngày sau Lục Nghi muốn dẫn binh đi cứu Chiêu Ninh, mong phụ hoàng không đồng ý!"
Đến khi Lục Nghi biết chuyện Chiêu Ninh vào cung, lão hoàng đế đã hạ một đạo thánh chỉ công bố thiên hạ.
Thánh chỉ ấy, ngay tối hôm đó đã được tai mắt bí mật gửi đến hoàng cung Khải quốc.
*
Dạo gần đây, ta thường xuyên mệt mỏi, dù Tán nhuyễn cân đã được giải nhưng cơ thể lại uể oải hơn cả lúc trúng thuốc.
Tạ Lẫm muốn gọi thái y đến xem, nhưng ta nghi ngờ mình phóng túng quá độ, không muốn để thái y vạch trần, nên luôn khéo léo từ chối việc bắt mạch.
*
Hôm nay, khi nhận được báo cáo tình báo, Tạ Lẫm vốn không định cho ta xem.
Ta kiên quyết đòi, hắn thở dài, đưa báo cáo cho ta, ánh mắt nhìn ta tràn đầy thương xót:
"Xem xong, nàng đừng khóc đấy."
Ta nghi hoặc mở ra, chỉ thấy bên trên viết:
"Lục hoàng tử Việt Ninh hãm hại hoàng tỷ, cấu kết với địch, phản bội quốc gia, tội không thể dung. Từ hôm nay, trục xuất khỏi tông tộc hoàng gia, bất kỳ ai cũng không được dẫn binh đi cứu tên bán nước phản nghịch này!"
Tay cầm báo cáo của ta run rẩy không thôi.
Cơn phẫn nộ và bi thương dâng trào lên đỉnh đầu, một luồng ngọt tanh tràn qua cổ họng, ta đột ngột hộc ra một ngụm máu, b.ắ.n thẳng lên dòng chữ "cấu kết với địch, phản bội quốc gia" trên báo cáo.
Tạ Lẫm lập tức ôm lấy ta.
Ý thức cuối cùng của ta chỉ cảm nhận được thân thể này được vị hoàng đế nước địch ghì chặt trong lòng, nghe thấy giọng hắn biến đổi, gấp gáp ra lệnh gọi quân y đến.
*
Khi ta tỉnh lại, vị thái y tóc bạc phơ đang bắt mạch cho ta. Thấy ta mở mắt, ông vui mừng hớn hở nói:
"Chúc mừng quý nhân, người đã mang thai được một tháng rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
14
Ta ngây người trong chốc lát, tay khẽ đặt lên bụng mình.
Tạ Lẫm rất vui, có lẽ muốn làm ta thoải mái hơn, hắn hạ giọng khoe khoang bên tai, như một đứa trẻ:
"Trẫm quả thực rất giỏi."
Hắn hạ lệnh phong ta làm Quý phi.
"Chờ khi hài tử ra đời, bất kể là Thái tử hay công chúa, nàng đều sẽ là Hoàng hậu duy nhất của trẫm."
Ta lắc đầu, nói với Tạ Lẫm rằng, bây giờ vẫn chưa phải lúc.
"Lục Nghi ba ngày nữa chẳng phải sẽ thành thân với Hoàng tỷ Cẩm Ngọc sao? Ta muốn viết cho hắn một phong thư, lấy giấy bút tới."
Tạ Lẫm không vui, nói:
"Nàng vẫn còn nghĩ đến nam nhân đó? Con cũng đã có rồi, cớ gì còn không chịu an tâm vì trẫm?"
Giọng điệu của hắn lúc này, so với một tiểu thê tử không danh phận còn giống hơn.
*
Ta vừa đặt bút viết thư, vừa trấn an con sư tử đang xù lông này.
"Nghe nói Hoàng tỷ đã chuẩn bị ba tháng cho hôn lễ xa hoa tiêu tốn sức dân, ta cũng nên tặng nàng một món quà cưới."
Ta viết cho Lục Nghi một bức thư, liệt kê tất cả những kỷ niệm giữa ta và hắn.
Bức thư dài hàng trăm chữ, khiến Tạ Lẫm đọc mà nghiến răng nghiến lợi, như thể sắp bị dìm c.h.ế.t trong cơn ghen.
Sau khi giao thư cho bồ câu, ta quay lại bàn viết, lấy ra một tờ giấy Tuyên Thành lớn, bắt đầu vẽ.
*
"Nàng đang vẽ gì thế?"
Tạ Lẫm bước đến hỏi.
"Bản đồ phòng thủ biên giới Tề quốc, chẳng phải bệ hạ vẫn luôn muốn có nó sao?"
Tạ Lẫm bất ngờ đè tay ta xuống, ngăn lại nét bút.
"Hôm đó, trẫm muốn nàng tiết lộ bản đồ chỉ để thử xem thành ý của nàng. Giờ nàng và trẫm đã có con, trẫm tất nhiên không còn nghi ngờ gì nữa.
"Chiêu Ninh, trẫm không muốn nàng phải mang tội phản quốc."
*
Ta đáp lại bằng giọng thản nhiên:
"Phụ hoàng là một hôn quân. Công chúa vì một lễ cưới mà vơ vét mỡ m.á.u của dân. Đại tướng quân trấn quốc là kẻ phụ lòng đổi ý.
"Một đất nước như vậy, sớm muộn gì cũng mất nước.
"Tạ Lẫm, kỵ binh của ngài một ngày nào đó sẽ dẫm nát đất Tề quốc. Thay vì đến lúc đó m.á.u chảy ngàn dặm, xác chất như núi, chi bằng ngài cầm bản đồ phòng thủ này, không đổ m.á.u mà phá được biên giới Tề quốc.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟 🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶 🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Ta chỉ cần một lời hứa từ ngài, đối đãi tử tế với bách tính và quân sĩ đầu hàng."