Dòng Sông Mẹ

Chương 9



Gã độc thân vì có men trong người nên gan cũng lớn hơn hẳn, từng chuyện từng chuyện một, hắn lôi ra hết. 

 

“Bọn mày giả vờ cái gì? Con bé mới 12 tuổi mà cũng bán cho tao, đến tao còn không ra tay nổi!” 

 

“Chúng mày như vậy mà cũng xứng làm cha mẹ à? Tao phỉ nhổ vào mặt!” 

 

“Muốn yên thì trả tiền cho tao, không thì con đàn bà lăng loàn này phải theo tao về!” 

 

Người vây quanh ngày càng nhiều, dân làng đứng xem cười nhạo. 

 

Gã độc thân say khướt, nói năng càng lúc càng quá trớn. 

 

Hứa Lão Tứ vốn cũng đã uống rượu, bị chọc giận đến cực độ, liền cầm d.a.o và chai rượu lao tới. 

 

Từng nhát d.a.o vung thẳng vào cổ gã độc thân, khiến hắn c.h.ế.t tại chỗ.

 

Đêm hôm đó, Hứa Lão Tứ bị bắt giữ. 

 

Tôi ngồi trong nhà, không thể ngừng cười, cười suốt một lúc thì lại bật khóc. 

 

Em gái tôi không bao giờ là ác quỷ không thể siêu sinh dưới sông cả. 

 

Năm nào tôi cũng đốt kinh siêu độ cho con bé, cầu mong nó kiếp sau được đầu thai vào một gia đình tốt, không phải chịu khổ nữa. 

 

Hứa Lão Tứ bị kết án tù chung thân, chuyện vào tù đã là chắc chắn. 

 

Ngay sau đó, nhà cửa vốn đã vắng vẻ cô độc của gã độc thân bỗng dưng xuất hiện hàng loạt họ hàng thân thích, la ó đòi Lưu Quế Phân bồi thường. 

 

Vừa mới trả xong đống nợ cờ bạc, căn nhà cũng bị cơ quan tư pháp tịch thu để thế chấp. 

 

Lưu Quế Phân mất chỗ ở, còn bị bà nội Hứa sỉ vả một trận rồi đuổi ra khỏi nhà. 

 

Không còn đường đi, bà ta lại tìm đến tôi. 

 

Lưu Quế Phân kéo vali đứng trước cửa nhà tôi, yêu cầu tôi phải nuôi bà ta. 

 

“Tao là mẹ mày, tao sinh mày ra, cho mày mạng sống thì mày phải có trách nhiệm phụng dưỡng tao. Đó là đạo hiếu.” 

 

“Tôi đã đưa tiền cho bà lần trước, kể từ đó chúng ta đã cắt đứt hết mọi quan hệ. Tôi không có nghĩa vụ nuôi bà.” 

 

Lưu Quế Phân chống tay vào khung cửa, cố chen vào trong. 

 

“Tao có đồng ý đâu!” 

 

“Thiên hạ không có cha mẹ nào sai cả. Mày oán trách tao cũng phải nuôi tao, không thì tao sẽ đi kiện mày!” 

 

Bà ta ngồi phịch xuống ghế sofa trong nhà tôi, vẻ mặt đắc ý. 

 

“Kiện tôi à? Vậy chuyện bà từng bán tôi thì sao?”

 

15 

 

Lưu Quế Phân bật dậy, đi vòng quanh tôi một vòng rồi nói: 

 

“Bằng chứng đâu? Gã độc thân thì bị Hứa Lão Tứ g.i.ế.c rồi, lúc đó mày còn nhỏ, chắc là hiểu lầm tao thôi, đừng có vu oan.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Bà ta tự ý chọn một căn phòng hướng nắng rồi định ở lại luôn. 

 

Tôi kéo vali của bà ta lại, chất vấn: 

 

“Nếu bà muốn tôi nuôi bà, thì trả lời tôi đi — còn em gái tôi đâu? Nó tại sao lại mất tích? Có phải cũng bị bà bán rồi không?” 

 

Ánh mắt Lưu Quế Phân hoảng loạn trong chớp mắt, rồi cố trấn tĩnh, đẩy tôi ra: 

 

“Đừng nói bậy! Nó tự đi ra bờ sông chơi rồi c.h.ế.t đuối, không phải lỗi của tao!” 

 

“Vậy xác của nó đâu? Chôn ở đâu?” 

 

Bà ta lảng tránh: 

 

“Con gái thì không được vào phần mộ tổ tiên. Tao kiếm một bãi đất hoang rồi quăng đại ở đó, mày quản được chắc?” 

 

Tôi lạnh lùng nhìn bà ta — muốn moi ra lời thú tội chuyện g.i.ế.c em gái từ miệng bà ta e là không dễ. 

 

Tôi nhắn tin qua điện thoại, chẳng bao lâu sau ba mẹ tôi quay về. 

 

Khi đối mặt với Lưu Quế Phân, họ lập tức yêu cầu bà ta rời khỏi nhà. 

 

Lưu Quế Phân chống nạnh, mặt dày đáp: 

 

“Tôi đương nhiên phải sống cùng con gái tôi rồi!” 

 

“Tôi còn chưa kiện mấy người vì đã cướp mất đứa con tôi nuôi lớn đấy! Mười hai tuổi đó, cái tuổi khó nuôi nhất toàn là tôi chăm lo! Thế mà giờ các người nuôi có vài năm lại đòi nhận là con!” 

 

Bà ta nói gì cũng không chịu rời đi, rõ ràng là định bám trụ trong nhà tôi.

 

Chuyện này kết thúc khi anh tôi kéo Lưu Quế Phân ra khỏi nhà. 

 

Ngày hôm sau, trên mạng trong thành phố xuất hiện một đoạn video lan truyền điên cuồng. 

 

Trong video, Lưu Quế Phân giơ căn cước công dân, chính danh tố cáo: 

 

Nhất Phiến Băng Tâm

“Tôi tố cáo Phó hiệu trưởng Trường Tiểu học số 3, Lâm Đức Vọng, tham ô nhận hối lộ. Nếu không thì làm sao mua nổi cái nhà to như vậy?” 

 

“Tôi còn muốn tố cáo nhà họ Lâm bắt cóc con tôi, dạy con tôi không nhận tôi là mẹ, không nuôi dưỡng tôi!” 

 

Video này, kết hợp với đoạn video trước kia khi tôi nhảy xuống cứu người bị đánh, một lần nữa leo lên top tìm kiếm. 

 

Sau hàng loạt video đó, có người mắng Lưu Quế Phân tham lam vô độ. 

 

Nhưng trên mạng cũng bắt đầu xuất hiện làn sóng chỉ trích ba mẹ và tôi. 

 

【Không bàn đến chuyện khác, Lâm Tiểu Tiểu chẳng phải chỉ là chê nghèo ưa giàu, bám lấy người có tiền thôi sao?】 

 

【Buồn cười thật, tôi không biết đã xem bao nhiêu video xây dựng hình tượng “Hiệu trưởng Lâm nuôi con nuôi” rồi. Làm hình tượng cũng không cần lộ liễu như vậy đâu.】 

 

Sau vài ngày tranh cãi dữ dội, chuyện đúng như ý muốn của Lưu Quế Phân, gây nên một trận sóng gió lớn. 

 

Thậm chí đến khi ba mẹ tôi đi làm cũng gặp phải lời ra tiếng vào từ người xung quanh. 

 

Nhưng họ vẫn luôn đứng về phía tôi. 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com