Đóng Băng Tình Yêu

Chương 3



Cô thấy Chu Cẩn Nguyên đã thay đổi ảnh nền mới.

Đó là hình ảnh Giang Manh đội chiếc bờm tai mèo, chu môi làm điệu bộ dễ thương.

Cô nhấn nút “thích” vào bức ảnh, rồi lặng lẽ hủy ghim cuộc trò chuyện với Chu Cẩn Nguyên.

2

Buổi trưa, trong giờ nghỉ làm.

Cô đã hẹn trước với người môi giới bất động sản để đi xem nhà, vừa bước vào thang máy thì bất ngờ chạm mặt Chu Cẩn Nguyên và Giang Manh.

Mái tóc Giang Manh có phần hơi rối, Chu Cẩn Nguyên đang tỉ mỉ giúp cô ta buộc lại tóc.

Thấy cô xuất hiện, Giang Manh lập tức chống hai tay lên hông, bĩu môi làm bộ mách lẻo với cô:

“Chị Lâm Thiển ơi, chị xem anh Cẩn Nguyên này.

Lúc nào anh ấy cũng giật tóc em hết, cứ như một cậu nhóc mãi không chịu lớn vậy, thật là phiền phức quá đi.”

Lâm Thiển còn chưa kịp lên tiếng, Chu Cẩn Nguyên đã véo nhẹ lên chóp mũi Giang Manh, giọng điệu đầy cưng chiều:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Nhóc con này, nói dối là mũi sẽ dài ra đấy nhé.”

Hành động đó khiến gương mặt Giang Manh ửng đỏ lên, mãi lúc sau Chu Cẩn Nguyên mới đưa mắt nhìn sang phía cô, cất giọng với vẻ như ban ơn:

“Lâm Thiển, cũng hiếm khi gặp mặt, hay là đi ăn cùng nhau một bữa đi.”

Hai người làm việc chung một tòa nhà, nhưng lại khác công ty, tính đến nay cũng đã tròn năm năm.

Ấy vậy mà, Chu Cẩn Nguyên chưa một lần nào chủ động mời cô đi ăn trưa trong suốt những giờ nghỉ hiếm hoi.

Thế nhưng, ngày nào Giang Manh cũng đều đặn đăng tải những hình ảnh Chu Cẩn Nguyên dùng bữa trưa vui vẻ cùng cô ta lên các trang mạng xã hội.

Nghĩ đến điều đó, cô chỉ khẽ mỉm cười đáp lại:

“Hai người cứ tự nhiên đi ăn đi, em còn có chút việc bận.”

Không ngờ cô lại thẳng thừng từ chối, sắc mặt Chu Cẩn Nguyên lập tức tối sầm lại, và đúng ngay lúc đó, chiếc thang máy đột nhiên gặp sự cố, không gian chìm vào bóng tối mịt mùng.

Cô vội bật đèn pin từ chiếc điện thoại, quầng sáng yếu ớt hắt lên khung cảnh Chu Cẩn Nguyên đang ôm chặt Giang Manh vào lòng, giọng nói nhỏ nhẹ không ngừng dỗ dành.

Chẳng bao lâu sau, thang máy cũng hoạt động trở lại bình thường.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com