Hoa Vô Ngôn đủ thông minh để so sánh hình ảnh Cố Tích Cửu trong trí nhớ với hai thiếu nữ vừa rồi. Trong lòng nàng đã có đáp án.
Ngay lập tức, nàng cảm thấy nguy cơ lơ lửng trước mắt!
Lần đầu gặp Cố Tích Cửu, nàng ta chỉ là một tiểu cô nương chưa đến mét rưỡi, trên trán còn có đốm. Xét theo thẩm mỹ của Hoa Vô Ngôn – một đại mỹ nhân – thì không nghi ngờ gì nữa, đó là một gương mặt chẳng có gì nổi bật.
Thế nhưng, người nàng vừa thấy lại là một thiếu nữ tuyệt sắc, thanh tú thoát tục! Nếu không nhờ Đế Phất Y xác nhận ngay lúc này, e rằng dù có đối diện với Cố Tích Cửu, nàng cũng chẳng thể nhận ra.
Nàng không khỏi nhìn về phía Đế Phất Y.
"Tích Cửu cô nương đó cũng ở Tử Vân Nhất Ban sao?"
Nàng biết Đế Phất Y đã giảng dạy tại Thiên Tụ Đường nửa năm, và lớp học của hắn chính là Tử Vân Nhất Ban.
Đế Phất Y thản nhiên đáp.
"Cả ba người vừa rồi đều thuộc Tử Vân Nhất Ban."
Vừa dứt lời, từ gian phòng kế bên liền vang lên giọng nói lanh lảnh của Thiên Linh Vũ.
"Ơ kìa! Kia chẳng phải Yến Trần sao? Yến Trần! Yến Trần! Mau nhìn bên này!"
Ngay sau đó, một giọng nói khác vang lên đầy hứng khởi.
"Yến Trần ca ca!"
Chỉ chốc lát sau, Yến Trần đã xuất hiện trong gian phòng đó, cất giọng sang sảng.
"Thì ra ba người các ngươi ở đây! Làm ta tìm mãi!"
Rõ ràng, hắn vừa nghe thấy tiếng gọi của Thiên Linh Vũ liền trực tiếp xuyên qua cửa sổ mà vào.
"A, ngươi tìm chúng ta có việc gì? Đến đây, ngồi xuống uống vài chén đã!" Thiên Linh Vũ nhiệt tình kéo hắn lại.
Yến Trần cũng không khách sáo, ngồi xuống ngay. Trong tay hắn cầm một bản thiết kế, lập tức đặt lên bàn, đẩy về phía Cố Tích Cửu.
"Tích Cửu, không phải ngươi nói muốn một căn nhà giống Long Cung sao? Ta đã thiết kế một chút, xem thử có hợp ý ngươi không?"
Cố Tích Cửu: "......"
Lời kia nàng chỉ thuận miệng nói đùa, vậy mà hắn lại nghiêm túc vẽ hẳn một bản thiết kế?
Yến Trần tiếp tục giải thích.
"San hô đỏ không khó tìm, nhưng chỉ cần đặt một cây trong phòng là đủ, không cần trồng đầy sân. Có một loại cây tên Hồng Sam trông rất giống san hô, có thể thay thế. Còn về bích ngọc làm mái, đồi mồi làm giường, dạ minh châu làm đèn thì quá xa xỉ và không thực tế. Trong thành có một nơi chuyên nung mái ngói bướm rất đẹp, nhìn cũng giống thanh ngọc. Còn về giường, có một loại bạch ngọc trông không khác gì đồi mồi nhưng giá rẻ hơn gấp mấy trăm lần. Dạ minh châu thì ta có một viên, có thể tặng ngươi, tuy không quá sáng nhưng dùng làm nến thì vẫn được..."
Cố Tích Cửu nhịn không được ngắt lời.
"Ngươi đặc biệt tới tìm ta chỉ để đưa bản thiết kế này?"
"Dĩ nhiên. Dù sao cũng cần ngươi gật đầu thì ta mới có thể tiến hành. Nếu làm theo bản vẽ này, tổng chi phí khoảng 1800 viên linh thạch cùng 5000 lượng bạc, không quá mức ngân sách hai ngàn linh thạch của ngươi."
Cố Tích Cửu: "......"
Người này nhìn qua lạnh lùng, nhưng thật ra lại vô cùng chu đáo. Tiểu hồ ly đúng là có phúc lớn!
Lúc đó nàng chỉ thuận miệng nói một câu trêu ghẹo, vậy mà hắn lại nghiêm túc thiết kế ra như thế. Nếu bây giờ nàng phủi tay từ chối, e rằng không hợp lẽ.
Thế nên, nàng nhận lấy bản vẽ, cẩn thận xem xét, sau đó bắt đầu chỉnh sửa, thêm thắt vài chi tiết, loại bỏ những thứ không cần thiết...
Nàng có thiên phú về thiết kế, bản vẽ ban đầu của Yến Trần có phần giống một sơn trại Long Cung, nhưng sau khi được nàng chỉnh sửa, nó trở thành một công trình tinh xảo, thanh thoát và thoát tục hơn hẳn.