Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 843: Phản Ứng Chậm Nửa Nhịp



Vừa đi được hơn một dặm, Lam Ngoại Hồ rốt cuộc không nhịn được, quay sang hỏi:

"Tích Cửu, ngươi nói xem, Tả Thiên Sư đại nhân có thật sự thích Nhạc Tử Hạnh không? Nhìn bọn họ ở chung ăn ý như vậy!"

Cố Tích Cửu dường như đang mải suy nghĩ chuyện gì đó, chẳng buồn trả lời.

Sau một tháng dưỡng thương, vết thương trên người nàng cuối cùng cũng hoàn toàn hồi phục. Cơ thể nàng vốn có khả năng tự lành kỳ diệu, đến mức dù từng chịu một vết thương chí mạng, da thịt vẫn mịn màng như ngọc, không để lại chút sẹo nào. Điều này khiến Tiểu Hồ Ly hâm mộ không thôi.

Thương thế khỏi hẳn, đương nhiên cũng đến lúc trở lại luyện tập đối chiến. Cố Tích Cửu tiếp tục tổ đội cùng Thiên Linh Vũ, và hôm nay chính là buổi luyện tập đầu tiên sau thời gian dài gián đoạn.

Có lẽ vì đã lâu không cùng nhau phối hợp, phản ứng của Cố Tích Cửu có phần chậm chạp. Trong lúc chiến đấu, nàng thường quên nhắc nhở Thiên Linh Vũ, thậm chí còn gọi sai trình tự, khiến Tiểu Hồ Ly lãnh trọn mấy đòn, mặt mũi lấm lem.

Thiên Linh Vũ ngạc nhiên nhìn nàng, cuối cùng không nhịn được hỏi:

"Tích Cửu, có phải gần đây ngươi không luyện tập đúng không? Phản ứng của ngươi hình như chậm nửa nhịp..."

Lam Ngoại Hồ liếc hắn một cái, bĩu môi đáp:

"Đương nhiên là có chút ngượng tay rồi. Tích Cửu đã một tháng không luyện chung với chúng ta, cần thời gian thích nghi lại là chuyện bình thường."

Thiên Linh Vũ thoáng dừng lại, thật ra hắn rất muốn phản bác. Cố Tích Cửu cho dù lần đầu tiên tổ đội với bọn họ cũng chưa bao giờ phản ứng chậm như vậy.

Mới chỉ một tháng rưỡi không luyện tập, chẳng lẽ kỹ năng lại mai một nhanh đến thế sao?

Hay là do ảnh hưởng từ vết thương kia?

Hắn đang định hỏi han vài câu để bày tỏ sự quan tâm, thì Long Tư Dạ bất ngờ xuất hiện.

"Tích Cửu..."

Hắn đến tìm nàng đi ăn, bởi vì tám ngày nữa chính là rằm tháng tám – Tết Trung Thu. Hắn muốn bàn bạc với nàng xem nên đón lễ thế nào.

Thiên Linh Vũ vốn chẳng ưa gì vị Long tông chủ này, mà thật ra, hắn không ưa bất kỳ kẻ nào có ý với Cố Tích Cửu cả. Vì vậy, vừa thấy Long Tư Dạ xuất hiện, hắn lập tức không vui.

Lam Ngoại Hồ lại khôn ngoan hơn, thấy Long Tư Dạ tới liền chủ động kéo Thiên Linh Vũ rời đi.

Không ngờ Cố Tích Cửu phía sau lại lên tiếng:

"Long tông chủ muốn mời khách, các ngươi có đi không?"

Lam Ngoại Hồ đang định từ chối, nhưng Thiên Linh Vũ đã nhanh nhảu đáp ngay:

"Tốt quá! Tốt quá! Tiểu gia vừa hay đang đói bụng, cùng đi đi!"

Vậy là kế hoạch hẹn hai người của Long Tư Dạ biến thành bốn người đi cùng.

Vì gần đến Trung Thu, các trưởng lão của Thiên Tụ Đường cũng khá linh động, cho phép học viên được ra ngoài tụ họp vào buổi tối – nhưng chỉ giới hạn trong tòa tiểu thành dưới chân núi, những nơi khác vẫn bị cấm.

Long Tư Dạ cảm thấy dạo này Cố Tích Cửu có chút lạnh nhạt với hắn. Mấy lần hắn đến tìm nàng, muốn rủ nàng ra ngoài dạo chơi, nàng đều viện cớ bận công khóa từ chối. Đến giờ, hắn vẫn chưa có cơ hội hẹn nàng đi riêng một lần nào!

Tuy công khóa của nàng quả thực bận rộn, nhưng hắn không tin rằng một người dù bận đến đâu cũng không thể dành ra chút thời gian rảnh rỗi.

Hắn đoán có lẽ nàng vẫn còn trách hắn vì lần trước tự ý quyết định mà nói ra những lời kia, hoặc cũng có thể nàng đang cân nhắc điều gì khác...

Cảm giác nguy cơ trong lòng hắn ngày càng lớn!

Vậy nên tối nay, hắn nhất quyết muốn đưa nàng ra ngoài, nói chuyện rõ ràng về tương lai của hai người.

Nhưng không ngờ, nàng lại kéo theo cả Lam Ngoại Hồ và Thiên Linh Vũ đi cùng...

Bốn người cùng đến tửu lâu nổi tiếng nhất trong thành – Hoa Anh Thảo.

Trùng hợp thay, lầu hai đã bị người khác bao trọn, không tiếp khách bên ngoài.

Ông chủ của Hoa Anh Thảo vốn quen biết Long Tư Dạ, bởi lẽ vào ngày mùng bảy tháng bảy trước đây, hắn từng bao cả lầu hai để tổ chức sinh nhật cho Cố Tích Cửu. Hơn nữa, thân phận của Long Tư Dạ cũng không phải hạng tầm thường, là một nhân vật có tiếng trên đại lục này...

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com