"Xét cho cùng thì nam nữ khác biệt, ở chung một viện như thế chắc chắn sẽ khiến người đời đàm luận. Tả thiên sư thì không bị ảnh hưởng, mọi người chỉ xem đó giống như một đoạn phong lưu. Chuyện này quả thật không gây trở ngại với thanh danh của Tả thiên sư, nhưng với Tích Cửu thì khác. Chỉ sợ sau chuyện này, nó sẽ hủy hoại danh tiếng và hình ảnh của nàng." Long Tư Dạ chân thành nói những lời thấm thía.
Thật ra hắn nói rất có lý, mọi người cũng không nhịn được âm thầm gật đầu. Cổ Tàn Mặc ngẫm nghĩ, đột nhiên nhanh trí: "Lão phu nhớ rõ Tả thiên sư và Tích Cửu từng có hôn ước? Hay là khôi phục lại hôn ước này, như vậy sẽ không sợ người đời đàm tiếu nữa."
Mọi người đều phụ họa đồng ý.
Long Tư Dạ: "......" Hắn không ngờ những lời mình nói lại khiến Cổ Tàn Mặc đưa ra đề nghị này, cau mày.
Cố Tích Cửu cũng nhíu mày, nàng thật sự chỉ muốn nhanh chóng đổi lại thân xác, thật sự không hề nghĩ tới những chuyện khác.
Nhưng bây giờ tất cả mọi ánh mắt đều đang nhìn nàng, giống như đang chờ quyết định của nàng.
Đế Phất Y hơi chớp mắt một chút, mỉm cười nhìn nàng, dường như cũng đang chờ xem nàng sẽ ứng phó thế nào với tình huống hôm nay.
Cố Tích Cửu lo lắng trong lòng, đột nhiên một ý nghĩ hiện lên. Nàng lập tức nhìn về phía Đế Phất Y, ánh mắt từ ái: "Cố Tích Cửu, mặc dù bổn tọa đã từng có hôn ước với ngươi, nhưng nó đã được hủy bỏ. Chúng ta vốn không có quan hệ gì, nhưng hiện tại ngươi là môn nhân thánh tôn, ngươi bị trọng thương thế này bổn tọa không thể mặc kệ. Bổn tọa không thẹn với lương tâm nên không thèm để ý tới những lời đàm tiếu kia. Tuy nhiên, dù sao ngươi vẫn là nữ tử...... Ừm, hay là như vậy, bổn tọa hơn ngươi mấy chục tuổi, đủ tư cách làm trưởng bối của ngươi. Hay là ta nhận ngươi là nghĩa nữ, như vậy sẽ tránh được những lời đàm tiếu kia."
Đế Phất Y hơi loạng choạng một chút, cười như không cười nhìn nàng: "Nghĩa nữ?"
Cố Tích Cửu căng thẳng gật đầu: "Đúng vậy."
Nàng sợ hắn phản bác lại, vì thế truyền âm qua: "Đế Phất Y, vì thanh danh của ta, ngươi phải đồng ý chuyện này trước."
Đế Phất Y truyền âm lại: "Ngươi muốn sau này bổn tọa phải gánh tội loạn luân ư?"
Cố Tích Cửu nhíu mày: "Đế Phất Y, ta đã nói rồi, người ta muốn gả là Long Tư Dạ, bây giờ ta không có ý định liên quan gì tới ngươi. Chúng ta không thể nói rõ nguyên nhân thật sự, chỉ có thể dùng cách này che chắn. Ta không thể khiến hắn bị tổn thương!"
Hắn trong miệng nàng đương nhiên là ám chỉ Long Tư Dạ.
Đế Phất Y dừng lại một lát: "Được thôi, tùy ngươi!"
Cố Tích Cửu thở dài nhẹ nhõm một hơi, hiện tại nàng chỉ có thể làm như vậy.
Bằng cách này, nàng cũng có lời giải thích cho Long Tư Dạ.
Đối với chuyện sống chung sau này, Cố Tích Cửu không sợ Đế Phất Y gây rối.
Dù sao hiện tại nàng là nam nhân, quyền chủ động nằm ở trong tay nàng. Chỉ cần nàng có thể khống chế, Đế Phất Y không thể điều khiển thân thể Cố Tích Cửu cưỡng bức nàng, đúng không?
Nam hiếp nữ thì dễ, nhưng nữ muốn hiếp nam thì không dễ dàng gì......
Nếu cả hai bên đều đồng ý, những người khác đương nhiên cũng không dám nói gì nữa.
Long Tư Dạ nhìn bên này rồi lại nhìn bên kia, trong mắt hiện lên suy nghĩ sâu xa, cũng không nói thêm gì nữa. Chuyện này cứ định ra như vậy.
Khi màn đêm buông xuống, Đế Phất Y rốt cuộc mang theo thân xác Cố Tích Cửu trở lại tiểu viện của mình, leo lên chiếc giường lớn của mình.
Giải pháp của Đế Phất Y chỉ cần tu luyện vào buổi tối là được, ban ngày có thể sinh hoạt bình thường, vì vậy Cố Tích Cửu phải mang thân xác Đế Phất Y tới dạy lớp Tử Vân.
Đế Phất Y cũng rất hào phóng, buổi tối giúp nàng soạn giáo trình, bắt nàng học thuộc lòng, để ngày hôm sau đánh lừa những học sinh trong lớp Tử Vân.