Ở cửa, 'Cố Tích Cửu' xuất hiện. Một thân váy áo ánh trăng, một đầu tóc đen chảy dài như thác nước. Một đóa hoa mận màu tím dịu dàng cài trên mái tóc, còn có mấy đóa oải hương màu tím nhạt nở rộ rải rác ở trên mái tóc dài của nàng.
Một đôi mắt mùa thu, giữa trán điểm một nốt chu sa màu đỏ, miệng nhỏ màu hồng cong lên, cười như không cười, có vẻ lạnh lùng mà không hề cảm thấy lạnh lùng.
Đây vẫn là lần đầu tiên Cố Tích Cửu đứng ở góc độ người xem đánh giá 'bản thân mình'. Nàng biết mình rất đẹp, nhưng không ngờ nhìn tổng thể lại đẹp tới như vậy!
Điều này khác với việc soi gương. Bản thân mình trong gương có thể do khúc xạ của mặt gương đã khiến hình ảnh bị biến dạng một chút, nhưng hiện tại nàng nhìn thấy là bản thân chân thật của mình......
Đẹp! Rất đẹp!
Vẻ đẹp của Vân Thanh La giống như tiên nữ. Trong khi vẻ đẹp của Cố Tích Cửu lại là vẻ đẹp nhẹ nhàng lạnh lùng, khiến người ta không thể nói ra được đặc tính cụ thể, nhưng lại có sức ảnh hưởng cực kỳ sâu sắc, khiến người vừa nhìn thấy sẽ không quên được.
Đặc biệt là đôi mắt của nàng, đảo ngang như sóng nước, sáng như sao trời.
Phải nói rằng Đế Phất Y nhập vai rất tốt. Hiện tại hắn đang dùng thân xác của Cố Tích Cửu, mỗi một cử động hoàn toàn đều là phong cách ngày thường của Cố Tích Cửu, khiến người khác không nhìn ra được một chút bất thường nào cả.
Hắn vừa tiến vào thì lập tức quét mắt liếc nhìn Cố Tích Cửu một cái, môi đỏ nhợt nhạt khẽ nhếch lên, trong mắt hiện lên một chút tinh ranh.
Hắn dùng động tác của Cố Tích Cửu chào hỏi mọi người, ngay cả bản thân Cố Tích Cửu cũng không thể nhìn ra được bất cứ sơ hở nào của hắn.
Đầu tiên, hắn lần lượt chào hỏi Cố Tích Cửu và Long Tư Dạ trước: "Tả thiên sư đại nhân, Long tông chủ, đa tạ......"
Hôm nay hắn là vai chính, mọi người đương nhiên lần lượt tới chúc mừng hàn huyên với hắn.
Tả thiên sư ứng phó cực kỳ thích đáng, không kiêu ngạo không siểm nịnh, lần lượt nói lời cảm tạ từng người.
Cố Tích Cửu nhìn hắn xã giao một cách thoải mái, sâu sắc cảm thấy vị Tả thiên sư này đúng là một nhân tài!
Bình thường hắn ở trong thân xác Tả thiên sư đều luôn cao cao tại thượng, nàng còn tưởng rằng có lẽ hắn sẽ không thể giao tiếp hàn huyên với người bình thường, nhưng không ngờ hắn hoàn toàn có thể đảm nhiệm......
Một đại nam nhân, còn là một vị nam nhân thường ngày luôn cao cao tại thượng, khoác lên mình thân xác thiếu nữ mà vẫn làm việc kín kẽ như vậy, không phải là nhân tài thì là cái gì? Phong cho hắn danh hiệu nam diễn viên chính xuất sắc cũng rất xứng đáng!
Gần đây Cố Tích Cửu đã đánh nhau một thời gian dài, thường ngày ăn mặc giản dị, phần lớn đều là đồng phục Lưu Vân ban. Mọi người đều quen với chuyện ăn mặc trễ nải của nàng, cho dù tướng mạo nàng xinh đẹp cũng bị phớt lờ. Nhưng hiện tại nàng mặc một thân váy áo duyên dáng yểu điệu, khiến cho vẻ đẹp của nàng gần như tăng lên gấp nhiều lần, không biết bao nhiêu ánh mắt của mọi người đều đổ dồn ở trên người nàng.
Thiên Linh Vũ vốn dĩ đã rất thích nàng. Tiểu tử này còn luôn cho rằng mình đã yêu thầm nàng, nhưng lại không biết cả trường đều biết chuyện hắn thích Cố Tích Cửu. Đó là vì hắn không cho phép người khác nói một câu không tốt về Cố Tích Cửu, chỉ cần người nào đề cập tới một câu, hắn sẽ đánh người đó......
Hiện tại này nhìn thấy 'Cố Tích Cửu' tiến vào, ánh mắt của hắn quả thực là dính vào trên người nàng. Khi nhìn thấy Cố Tích Cửu thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, hắn cực kỳ vui vẻ.
Hắn bước tới như thường lệ, vươn tay ra vỗ nhẹ ở trên vai nàng: "Tích Cửu, hôm nay trông ngươi......"
Đôi mắt Đế Phất Y lóe lên. Hắn có thói ở sạch, không thích tiếp xúc với người khác. Sau khi khoác lên người thân xác của Cố Tích Cửu, thói ở sạch của hắn càng thêm nghiêm trọng!
Vì thế hắn lặng lẽ tiến về phía trước một bước, bàn tay của Thiên Linh Vũ lập tức vỗ vào khoảng không.
Sau đó hắn cười như không cười liếc mắt nhìn Thiên Linh Vũ một cái. Người khác không nhận ra điều gì, nhưng Thiên Linh Vũ lại bị một cái liếc mắt này của hắn mà rùng mình một cái! Không tự chủ được rút tay mình về.