Long Tư Dạ dừng chân lại, lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng một cái, thậm chí không thèm chào hỏi một tiếng, xoay người nhanh chóng bước đi.
Cố Tích Cửu: "......"
Nàng khẽ mở miệng, tự hỏi có nên đuổi theo và nói với Long Tư Dạ về chuyện tráo đổi thân xác hay không......
Khi nàng vừa mới di chuyển bước chân, cửa phòng đột nhiên mở ra. Một vị thiếu nữ đứng chắn ở ngưỡng cửa, nhìn nàng với nụ cười trên môi, giọng nói trong trẻo chào đón nàng: "Tả thiên sư đại nhân."
Cố Tích Cửu: "......"
Thiếu nữ kia đúng là —— thân xác Cố Tích Cửu.
Đây là lần đầu tiên Cố Tích Cửu đánh giá thân xác mình từ góc độ người khác. Khi nhìn thấy thân xác của mình chào hỏi mình, nàng thật sự cảm thấy đau lòng ——
Nàng hít vào một hơi thật sâu, nhanh chóng bước vào: "Chúng ta nói chuyện!"
Nàng cần phải biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!
Lam Ngoại Hồ cũng ở trong phòng, nhìn thấy Cố Tích Cửu tiến vào, nàng ấy cúi đầu hành lễ với nàng trước: "Tả thiên sư đại nhân."
Cố Tích Cửu thực sự rất đau lòng, nhưng vẫn vẫy tay để nàng ấy đứng dậy, dịu dàng nói một tiếng với nàng ấy: "Tiểu hồ ly, ngươi ra ngoài đi. Ta...... Bổn tọa có chuyện muốn nói với Cố cô nương."
Chuyện này quá quỷ dị, cũng không bao giờ có thể tưởng tượng nổi. Trực giác nói với Cố Tích Cửu, tốt nhất không nên để người khác biết, tránh gây ra biến động lớn.
Nàng xưng hô một tiếng như thế khiến vành mắt Lam Ngoại Hồ đỏ hoe. Nàng ấy nhìn nàng muốn nói lại thôi.
Chỉ có những người thân thiết nhất với nàng ấy mới gọi nàng ấy là tiểu hồ ly, ví dụ như Cố Tích Cửu, Thiên Linh Vũ, Yến Trần......
Không ngờ bây giờ Tả thiên sư đại nhân cũng gọi nàng ấy như vậy.
Cố Tích Cửu thấy Lam Ngoại Hồ hành động một cách đáng thương thì cảm thấy có chút kỳ quái, trong lòng xao động một chút, chẳng lẽ tên kia đã bắt nạt tiểu hồ ly?!
Ánh mắt nàng lập tức nhìn về phía thân xác của mình!
'Cố Tích Cửu' đối diện mang theo ánh mắt vô tội, lười biếng ngồi ở chỗ kia không nhúc nhích, cười cười: "Tâm trạng của Tả thiên sư đại nhân hôm nay có vẻ rất tốt." Sau đó quay sang nói với Lam Ngoại Hồ: "Lam Ngoại Hồ, ngươi ra ngoài đi. Bổn...... ta và Tả thiên sư đại nhân có đôi lời muốn nói."
Lam Ngoại Hồ mấp máy miệng nhỏ, cuối cùng bỏ chạy ra ngoài.
Trong phòng rốt cuộc chỉ còn lại hai người. Cố Tích Cửu nhìn 'chính mình' đối điện: "Đế Phất Y, chuyện gì đã xảy ra vậy?!"
Đế Phất Y thở dài thật sâu: "Giống như ngươi đã thấy, chúng ta tráo đổi thân thể."
"Ngươi là thủ phạm?" Cố Tích Cửu hút khí.
Đế Phất Y giang hai tay ra: "Ta vui đùa cũng không đến mức thế này. Lúc tỉnh lại ta cũng rất hoảng sợ!"
Cố Tích Cửu nhìn chằm chằm vào hắn, muốn tìm ra một chút manh mối nào đó từ trên mặt hắn, nhưng không nhìn ra được gì.
Đế Phất Y chậm rãi đánh giá Cố Tích Cửu từ đầu đến chân: "Ngươi đã quen với thân xác này rồi sao? Có chỗ nào khó chịu hay không? Không ngờ được thân xác bổn tọa cũng có một ngày bị người mặc vào." Hắn lại nhìn nàng lần nữa, tiến lên một bước: "Vạt áo quá lỏng lẻo." Hắn giơ tay lên sửa sang lại quần áo giúp nàng.
Cố Tích Cửu vội vàng lui về phía sau một bước: "Đừng động tay động chân! Có cách đổi lại hay không?"
Đế Phất Y nhìn nàng: "Ngươi dùng thân xác bổn tọa với vẻ mặt thanh tú như vậy không tốt hay sao? Chẳng lẽ ngươi sợ ta dùng thân xác này để tăng cường bản thân?"
Gân xanh trên trán Cố Tích Cửu nhảy lên, không nhịn được nói: "Ngươi đừng dùng thân xác của ta xum xoe......"
Đế Phất Y xoay người ngồi xuống: "Hay là, ngươi dùng thân xác của ta ân cần một chút? Tới! Xoa bóp chân giúp ta một chút, vai nữa, ta không thèm để ý."
Cố Tích Cửu: "......"
Nàng có xúc động muốn dùng một chân đá bay thứ này ra ngoài!
"Đừng nói nhảm nữa! Có cách nào đổi lại hay không?!"