Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 748: Không phải là muốn chết hay sao?



Vô số câu hỏi cứ lởn vởn ở trong đầu nàng. Nàng ho khan một tiếng, tự nói với mình một câu, sau đó tuyệt vọng phát hiện ra giọng nói của mình cũng là của Đế Phất Y, cam đoan không giả!

Không ngờ nàng đã chiếm đoạt thân xác của Tả thiên sư, nếu nói ra ngoài tuyệt đối sẽ tạo ra một cơn bão kinh hoàng!

Nàng ngồi ở ghế trên trầm tư một lát, phát hiện mình không hề có bất cứ một ký ức nào của Đế Phất Y......

Lúc trước sau khi nàng xuyên tới đây, chiếm cứ thân xác của tiểu thư tướng quân phủ Cố Tích Cửu, nhưng cũng thừa kế toàn bộ ký ức của nàng ấy.

Lần này nàng lại chiếm đoạt thân xác của Đế Phất Y, vì sao lại không có ký ức nào của Đế Phất Y?

Ký ức của nàng vẫn là của Cố Tích Cửu, không hơn không kém chút nào.

Hiện tại nàng chiếm thân xác Đế Phất Y, vậy thân xác của nàng đang ở đâu? Chết rồi? Hay là bị người khác chiếm? Hoặc có thể nó đã bị hoán đổi với Đế Phất Y?

Từ trước tới nay Cố Tích Cửu luôn là một hài tử gặp biến bất kinh, nhưng giờ phút này đầu óc cũng có chút choáng váng.

Nàng hít vào một hơi thật sâu, cố gắng hết sức để bình tĩnh lại, để bản thân chấp nhận thực tế quỷ dị này.

Lúc này nàng cũng phát hiện ra cơ thể mình vô cùng mềm nhũn, không có một chút sức lực nào cả, lồng ngực trống rỗng, cơ bắp đều đang kêu gào mệt mỏi.

Nàng đứng dậy, trên trán lập tức đổ mồ hôi lạnh......

Nàng cau mày suy tư. Đây là di chứng nàng chưa thích ứng với thân xác này đúng không? Hay là bởi vì bản thân thân thể này? Rốt cuộc, đêm qua lúc nàng cứu hắn, người hắn đã mềm như bông, mặc kệ nàng kéo nàng ôm......

Nhưng hiện tại thân thể này dường như đã khá hơn nhiều, ít nhất nàng có thể vận động bình thường một chút.

Nàng ngồi ở chỗ kia, vận động tay chân mình một hồi, khiến bản thân mình thích ứng với chúng, sau đó đứng dậy, quyết tâm đi tìm thân xác của mình, kiểm tra một chút......

Nàng vừa mới mở cửa phòng ra, lập tức nhìn thấy Mộc Lôi đi tới, vui mừng nói: "Chủ thượng, cuối cùng ngài cũng tỉnh! Hiện tại cảm giác như thế nào? Đêm qua ngài thật sự đã hù chết thuộc hạ. Ngài và Cố cô nương hôn mê ở bên ngoài viện......" Hắn không ngừng nói ra tất cả những gì mình chứng kiến đêm qua.

Rất hiển nhiên, hắn không nhận ra thân xác chủ nhân nhà mình đã là người khác......

Cố Tích Cửu yên lặng lắng nghe hắn nói xong. Từ những gì mà hắn đã nói, nàng đưa ra được hai kết luận. Tả thiên sư là một người rất thần bí, bình thường không cho thuộc hạ đi theo. Nếu hắn không liên lạc với thuộc hạ, thuộc hạ sẽ không dám liên lạc với hắn. Hơn nữa Tả thiên sư có thói quen ra ngoài vào buổi tối, vì thế một đêm hoặc mấy đêm không về đều là chuyện bình thường. Vì vậy, Mộc Phong thậm chí không hề cảnh giác khi đêm qua hắn không quay về.

Thứ hai, Tả thiên sư gần đây đã tiêu hao quá nhiều linh lực, hắn vì muốn giúp nàng rút kiếm chữa thương mà liều mạng, vì thế nên tổn thương tới gân mạch. Trong thời gian này hắn không thể uống rượu, nếu không sẽ khiến cho thương thế càng nặng thêm......

Sau khi Cố Tích Cửu đưa ra hai kết luận này, trong lòng rất cảm động, nhưng cũng sâu sắc cảm thấy vị Tả thiên sư đại nhân này quả thực đang tự mình làm bậy!

Bị thương nặng như vậy còn đi dạo khắp nơi, còn ngâm mình ở trong núi sâu, còn uống say...... Đây không phải là muốn tìm chết hay sao?!

Nhưng nàng quan tâm tới một vấn đề khác nhiều hơn: "Cố cô nương đang ở đâu? Nàng vẫn còn hôn mê?"

Mộc Lôi trả lời: "Lúc ấy nàng cũng hôn mê, thuộc hạ không dám tự mình làm chủ mang nàng vào đây, sợ sẽ ảnh hưởng tới thanh danh của nàng, vì thế đêm qua đã đưa nàng về nghỉ ở Phong Linh viện......" Hắn nhìn sắc mặt chủ thượng nhà mình, nói tiếp: "Chủ thượng yên tâm, thuộc hạ đã kiểm tra mạch cho nàng, nàng chỉ quá mệt mỏi nên chóng mặt mà thôi, không ảnh hưởng tới miệng vết thương. Có lẽ sáng sớm nay nàng sẽ tỉnh lại, không sao đâu."

Cố Tích Cửu: "......"

Nàng xoay người rời đi: "Bổn tọa đi gặp nàng một lát!"

Cố Tích Cửu vốn rất giỏi diễn xuất, có thể dịch dung thành bất cứ người nào.

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com