Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 712: Ngươi nghĩ mình là ai?



Vì thế lúc ấy hắn ôm Cố Tích Cửu vào phòng, nhóm người Cổ Tàn Mặc vẫn rất thấp thỏm, lo sợ khi hắn ôm ra sẽ là xác chết, sau đó nhìn thấy Long Tư Dạ cũng theo vào trong đó, bọn họ mới yên tâm một chút.

Nhưng sau khi Long Tư Dạ vào trong, hắn cũng nhanh chóng ra ngoài. Sau khi hắn ra ngoài thì lại giống như một người câm, không nói một lời, chỉ mím chặt môi chờ ở nơi đó.

Thật vất vả mới chờ được lúc Đế Phất Y cũng đi ra ngoài. Bọn họ nhanh chóng chạy tới hỏi thăm, nhưng hắn không thèm để ý. Long Tư Dạ muốn lao vào trong phòng kiểm tra lại bị hắn vươn tay áo ngăn lại. Không biết hắn đã nói gì với Long Tư Dạ, chỉ thấy Long Tư Dạ dùng ánh mắt oán hận nhìn hắn một lát, cuối cùng không vào trong gặp người, mà là phân phó Lam Ngoại Hồ đang chờ ở cửa đi vào hầu hạ......

Đế Phất Y không thèm để ý tới ai, mang theo cấp dưới của mình như một trận gió lướt đi.

Nhóm người Cổ Tàn Mặc hai mặt nhìn nhau. Xem ra vị Tả thiên sư này muốn cả người mới lẫn người xưa, bây giờ cuối cùng lại nghĩ tới Vân Thanh La......

......

Tất cả đệ tử Tử Vân ban của Thiên Tụ Đường đều được đối xử bình đẳng về ăn, mặc, ở và đi lại.

Nơi ở của Vân Thanh La không khác gì nơi ở của những nữ đệ tử khác trong Tử Vân ban, đều sống độc lập trong tiểu viện của riêng mình.

Nàng ta rất khéo léo, trồng các loại thảo dược trong viện, trồng hoa trồng cây, thậm chí còn làm một hòn nam bộ trong sân. Phía trên hòn nam bộ có cây leo quấn quanh, hoa nở màu đỏ trông như những dải san hô.

Tiểu viện này được nàng ta chăm chút rất kỹ. Theo như Mộc Phong, người đã từng tới nơi này, phong cách bài trí ở đây rất giống với Phù Thương Cung của Tả thiên sư.

Vân Thanh La vẫn luôn cảm thấy, nếu một ngày nào đó Tả thiên sư tới Thiên Tụ Đường, có thể đi dạo tới tiểu viện này của nàng ta, khẳng định sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của nàng ta.

Lúc này nàng ta đang nằm trên giường của mình, mặc dù xương sườn đã được nắm và cố định lại, nhưng dù sao cũng là vết thương do gãy xương nên vẫn rất đau, cho dù thỉnh thoảng nàng ta dùng linh lực chữa trị vết thương, muốn khôi phục cũng phải nằm nghỉ vài ngày......

Ngày thường nàng ta rất nổi tiếng, có được mấy người bạn tốt.

Bình thường nàng ta hơi bị cảm một chút, lập tức có một lượng lớn bằng hữu đến thăm nàng ta.

Nhưng bây giờ nàng ta nằm ở trên giường đã gần một canh giờ (2h), chỉ có một hai người bạn tới mà thôi, sau khi bọn họ tới thì đều vội vàng rời đi.

Nàng ta nhớ tới ánh mắt của mọi người khi nàng ta được y giả nâng trên cáng rời đi, có kinh ngạc, có xem thường, cũng có đồng tình.

Điều mà mọi người xem thường nàng ta chính là không ngờ nàng ta lại sử dụng ám khí độc ác như vậy để tấn công đồng môn, đồng tình với nàng ta đó là vì nàng ta cũng có một ngày bị vị kia bỏ lại.

Khi Đế Phất Y ôm Cố Tích Cửu rời đi, hắn thậm chí không hề liếc mắt nhìn nàng ta một cái!

Nàng ta thật vất vả mới xây dựng được ảo tưởng được Tả thiên sư sủng ái ở trước mặt các bạn học, nhưng tất cả đều giống như tuyết trắng dưới ánh mặt trời, nháy mắt đổ sụp rồi tan biến.

Bây giờ mọi người nhìn nàng ta giống như nhìn Cố Tích Cửu mấy ngày trước ——

Những gì mà Cố Tích Cửu nhận được trong mấy ngày trước, hiện tại nguyên vẹn đáp lại ở trên người nàng ta. Điều này khiến cho nàng ta cực kỳ xấu hổ......

Khi Đế Phất Y đi tới trước sân của nàng ta, nàng ta đang nằm ở trong phòng. Một bằng hữu duy nhất không rời bỏ nàng ta đang an ủi nàng ta: "Thanh La, đừng lo lắng. Dù sao Cố Tích Cửu cũng là đệ tử của thánh tôn. Nàng ấy bị thương nặng như vậy, Tả thiên sư cứu nàng ấy trước cũng hợp tình hợp lý, miễn cho sau này thánh tôn biết chuyện sẽ trách tội ngài ấy. Ta cảm thấy Tả thiên sư cứu nàng ấy trước có lẽ cũng là vì tốt cho ngươi, miễn cho sau khi thánh tôn biết chuyện sẽ trừng phạt ngươi......"

"Ngươi hãy nghĩ lại xem, Tả thiên sư đại nhân đã đón ngươi đi một tháng, để ngươi hầu hạ bên cạnh ngài ấy, còn tự mình đưa ngươi trở về...... Từ góc độ này, Tả thiên sư đối xử với ngươi không giống người thường, đối xử với Cố Tích Cửu cũng khác. Ngươi yên tâm đi, ta cảm thấy chỉ cần ngài ấy trị liệu xong cho Cố Tích Cửu, sẽ lập tức tới đây thăm ngươi......"

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com